Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 360

Cập nhật lúc: 2025-01-24 00:06:21
Lượt xem: 13

Báo xa-li chạy chạy rồi lại ngừng, cứ như vậy chạy hơn trăm dặm, thành Bình Cao đã không còn ở phía sau nữa.

Sắc trời đã tối hoàn toàn, không chỉ cách thành Bình Cao càng lúc càng xa, thậm chí trước mắt còn xuất hiện một tòa thành khác, dù cao lớn nhưng đã cũ nát.

Dĩ nhiên cổng thành đóng chặt.

Phó Liễm Chi kéo dây cương, con ngựa dừng lại tại chỗ, Xu Xu cũng dừng lại theo, nhỏ giọng hỏi: “Sư huynh?”

Phó Liễm Chi nhỏ giọng nói: “Phía trước chính là biên thành của Điền Quốc.”

Xu Xu biết, Điền Quốc là của người Bắc Man.

Báo xa-li dẫn họ đến đây, hẳn là Đại ca đã từng đến đây.

Xu Xu xuống ngựa, ngồi xổm xuống ôm lấy báo xa-li hỏi: “Tiểu Lỵ, đúng là Đại ca đã vào tòa thành này chứ?”

Báo xa-li cọ cọ lòng bàn tay nàng.

Trong nháy mắt, Xu Xu liền hiểu, cuối cùng Đại ca đã vào biên thành của Điền Quốc, nhưng chuyện gì đã xảy ra với Đại ca ở trong đó?

Phó Liễm Chi nói: “Cổng thành đã đóng, hôm nay không thể vào thành, đi về trước đã, ngày mai huynh có biện pháp vào thành.”

Tình hình hiện tại không có cách nào vào thành được.

Xu Xu chỉ có thể đi theo Thục vương về thành Bình Cao trước, lúc về phủ tướng quân, Viên tướng quân đã nghỉ ngơi, biết họ trở về cũng dậy theo.

Phó Liễm Chi nắm tay Xu Xu về phòng, nói: “Đã giờ Tý rồi, nàng về phòng nghỉ tạm trước, ta bàn bạc với Viên tướng quân việc ngày mai đi Điền Quốc.”

“Được.” Xu Xu không từ chối, đúng là nàng cũng không giúp được gì, nàng cũng không quen thuộc với bên này.

Sau khi về phòng, Xu Xu ngủ cũng không yên ổn.

Lúc chân trời vừa sáng, Phó Liễm Chi cũng trở về phòng, thấy Xu Xu đã tỉnh dậy, qua ôm Xu Xu vào lòng, hôn nhẹ mặt nàng nói: “Ta đã bàn bạc với Viên tướng quân, hôm nay sẽ dẫn một đội quân giả dạng thương nhân đến thành Phong Long, đến lúc đó báo xa-li sẽ trốn trong xe ngựa, nàng giả dạng bào đệ của ta, không cần mở miệng nói gì cả.”

Ý là muốn Xu Xu giả vờ câm điếc, tất nhiên không được mở miệng nói chuyện.

Xu Xu gật đầu, đáp: “Sư huynh, huynh ngủ một chút đi đã.” Hắn bận rộn cả một đêm rồi.

Phó Liễm Chi nắm tay nàng, nói: “Không cần, ta còn có việc phải dặn dò, nàng ngủ thêm một lát nữa đi, đợi lát nữa ăn sáng xong chúng ta sẽ xuất phát.”

Xu Xu không nài nỉ nữa, chờ tiểu tư trong phủ đưa đồ ăn sáng đến, Phó Liễm Chi cũng xuất hiện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-360.html.]

Nhưng hắn đã giả dạng thành một người khác.

Phó Liễm Chi mặc một bộ áo trắng, búi tóc cũng dùng dây lụa trắng buộc lên, phía sau còn một nửa tóc đen rối tung xõa ra, thái dương cũng có vài sợi buông xuống, tuấn mỹ nho nhã, khác một trời một vực với cách ăn mặc trước đây của hắn, giờ phút này nhìn hắn như một vị thần đạo cốt tiên phong*.

(*): Cốt cách của người tu tiên

Lần đầu tiên Xu Xu nhìn thấy hắn ăn mặc như vậy, không nhịn được hơi ngẩn người ra.

Không chỉ như vậy, trong tay hắn lại còn cầm mặt nạ màu vàng, mặt nạ hình dáng một con thú, nhìn có chút hung dữ, Xu Xu nhìn hắn, hỏi: “Sư huynh, như vậy có thể trà trộn vào thành được sao? “

Phó Liễm Chi nói: “Đừng lo lắng, có thể vào.”

Nếu sư huynh nói có thể thì Xu Xu liền tin hắn.

Trời không còn sớm, có thể xuất phát rồi, Xu Xu ăn mặc như thiếu niên, khoác trực chuế, đi theo Phó Liễm Chi ra khỏi phủ tướng quân.

Lúc ra khỏi phủ, Phó Liễm Chi đã đeo mặt nạ, lại càng có vẻ xa lạ, khác xa với sư huynh ngày trước.

Phó Liễm Chi hơi quay đầu, dắt tay Xu Xu, hắn lên xe ngựa trước, rồi ôm Xu Xu lên xe ngựa, báo xa-li cũng theo sau.

Xe ngựa rất to, to hơn rất nhiều so với xe ngựa hắn thường ngồi ở kinh thành, cần hai con ngựa kéo.

Bên trong sắp xếp tinh xảo thanh lịch, trải thảm lông chồn lên giường nhỏ, trên bàn nhỏ bằng gỗ tử đàn bày nước trà điểm tâm, trong góc cũng lót rất nhiều thảm nhung, báo xa-li lên xe ngựa dựa vào góc ngủ gật, nó đã bôn ba mệt mỏi nhiều ngày nay, chắc chắn cũng có hơi mệt.

Phó Liễm Chi lên xe ngựa liền gỡ mặt nạ xuống, kéo Xu Xu vào lòng, ôm sát eo nàng, nói: “Chuyến đi này phải mất mấy canh giờ, nàng nghỉ ngơi một lát đi.”

Xu Xu nghĩ đến hắn cũng mấy canh giờ liên tục chưa nghỉ, nhỏ giọng nói: “Sư huynh, huynh cũng ngủ đi.”

“Uh`m.” Hắn chậm rãi đáp.

Bên ngoài vang lên tiếng lộc cộc của bánh xe, con ngựa kéo xe từ từ đi về phía trước.

Phía sau có nhóm võ biền thân cao mã đại đi theo, họ đều mặc quần áo da thú thông dụng bên Bắc Phương, vừa giữ ấm lại vừa chịu được bẩn, là kiểu mà đội buôn bên này thường dùng.

Mặt sau còn xe kéo hàng hóa, bên trong có lẽ đều là hàng hóa.

Xu Xu không ngủ, dựa vào lòng Phó Liễm Chi lo lắng hỏi: “Sư huynh, nếu bị ngăn lại kiểm tra xe ngựa thì phải làm sao? “

Phó Liễm Chi ôm eo nàng, nói: “Sẽ không đâu, bọn chúng sẽ không dám bất kính với Hoa Sầm công tử.”

“Hoa Sầm công tử?” Xu Xu không hiểu.

Loading...