“Không , nàng nghỉ ngơi, hơn nữa báo xa-li chỉ ngoài buổi tối mới là nhất, ngoài ban ngày gây sự chú ý.”
Xu Xu im lặng, nàng lời Thục vương đều là thật, dù báo xa-li là mãnh thú, ngoài ban ngày sẽ dọa sợ dân chúng trong thành.
Xem Xu Xu nữa, Phó Liễm Chi với Viên tướng quân: “Trong phủ tướng quân phòng cho khách ?”
Viên tướng quân : “Tất nhiên là , điện hạ và Vương phi cứ nghỉ tạm .”
Viên tướng quân dẫn hai đến phòng cho khách, phủ tướng quân thiếu thốn, tất nhiên phòng cho khách cũng như , nhưng chăn đệm giường đều mới tinh.
Viên tướng quân : “Điện hạ và Vương phi nghỉ ngơi , thần sai hầu chuẩn đồ ăn đưa qua.”
“Đa tạ tướng quân.”
Viên tướng quân nhanh chóng rời , trong phòng chỉ còn Xu Xu và Phó Liễm Chi, báo xa-li thủ ngoài cửa mái hiên.
Phòng bếp nhanh chóng hai bát mì đưa sang, mặt trứng chần nước sôi vàng rực và vài lát thịt bò dày, một ít dưa chua cắt nhỏ, một muỗng dầu ớt.
Nhìn ngon.
Phó Liễm Chi : “Mau ăn chút , ăn xong nghỉ ngơi.”
Xu Xu gật đầu, nàng hiện tại ăn no để thêm sức lực, đó tìm Đại ca.
Hai ăn sạch sẽ bắt mì, dầu ớt bỏ cay, Xu Xu ăn xong đầu đầy mồ hôi.
Trên cũng mồ hôi.
Viên tướng quân sai chuẩn nước ấm, Phó Liễm Chi ôm Xu Xu rửa mặt chải đầu.
Phó Liễm Chi cởi quần áo nàng , giúp Xu Xu tắm rửa, thấy đùi nàng cọ đến mức tạo thành vết m.á.u loang lổ, mày kiếm nhíu , nhẹ giọng hỏi: “Đau ?”
Xu Xu lắc đầu: “Không đau.” Thực còn cảm giác đau nữa, cho dù thoa bột cầm m.á.u lên, nhưng cưỡi ngựa chạy suốt hai ngày, cũng sẽ ma sát , bởi da thịt ma sát vẫn khỏi hẳn .
Phó Liễm Chi nhiều, ôm Xu Xu thả thùng tắm.
Hắn vẫn ăn mặc chỉnh tề, thùng tắm, giúp Xu Xu tắm rửa gội đầu, màu da xám xịt mặt nàng cũng dùng nước thuốc rửa sạch : “Khi nào ngoài vẽ lên là .”
Hắn mang theo chút ham cá nhân nào mà giúp Xu Xu tắm rửa gội đầu, ôm nàng lên giường, giúp nàng bôi thuốc, mặc quần áo, lau khô mái tóc, đó cúi hôn môi Xu Xu một cái, : “Mau ngủ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-359.html.]
Xu Xu mơ mơ màng màng : “Được.”
Nàng quá mệt mỏi, mệt buồn ngủ.
Phó Liễm Chi cũng tắm rửa chải đầu, đó lên giường cùng ngủ với Xu Xu.
Lúc Xu Xu thức dậy đến giờ Thân, cuối giờ Thân, sắc trời biên thành tối dần.
Xu Xu tỉnh dậy trong phòng tối, Phó Liễm Chi cũng còn bên cạnh, nàng mang giày thêu, mặc quần áo xong, mới đẩy cửa ngoài, đúng lúc thấy Phó Liễm Chi và Viên tướng quân đang qua đây, lúc Xu Xu rửa mặt, da thịt còn xám xịt mà trắng mịn nõn nà, Viên tướng quân cũng thấy khuôn mặt Xu Xu, thêm vài cái nữa, vì Vương phi cải trang, nếu như thực sự biên thành tìm với vẻ ngoài như thì tạo thành tin đồn lan truyền khắp nơi từ lâu .
“Sư .” Xu Xu mềm giọng gọi.
Phó Liễm Chi dắt nàng phòng, đầu với Viên tướng quân: “Đa tạ tướng quân.”
Viên tướng quân khoát tay, nhiều lời nữa.
Xu Xu và Phó Liễm Chi trong nhà, Phó Liễm Chi : “Bên phía Viên tướng quân vẫn bất cứ tin tức gì, lát nữa dùng xong bữa tối chúng sẽ bắt đầu xuất phát.”
Xu Xu gật đầu, bên phòng bếp nhanh chóng đưa bữa tối đến, hai món ăn một món canh cùng cơm tẻ bình thường.
Hai ăn xong, Phó Liễm Chi giúp Xu Xu bôi nước thuốc lên da mặt, da Xu Xu trở nên xám xịt, nàng áo lót, cài áo khoác .
Bên ngoài sắc trời tối, cửa thành cũng đóng, nhưng thủ dụ của Viên tướng quân mới cho, hai vẫn thể khỏi thành.
Xu Xu gọi báo xa-li đến, cầm lấy quần áo của đại từ trong tay Thục vương đưa cho báo xa-li ngửi qua, bộ quần áo là do Viên tướng quân lấy giúp.
“Tiểu Lỵ, giúp ngửi mùi bộ quần áo , đó nhớ kỹ mùi , tìm giúp ?”
Báo xa-li cọ cọ lòng bàn tay Xu Xu, đó bắt đầu ngửi quần áo trong tay Xu Xu, nhanh nó bắt đầu cọ cọ Xu Xu.
Xu Xu là nó nhớ kỹ mùi Đại ca , đầu Thục vương một cái.
Phó Liễm Chi : “Đi thôi, chúng khỏi thành.”
“Được.”
Hai cưỡi ngựa khỏi thành, báo xa-li theo .
Trên đường Xu Xu chút lo sợ bất an, dù Đại ca cũng mất tích mười mấy ngày, trong khi đó trời còn mưa, chỉ sợ dấu vết của Đại ca đều biến mất còn gì.
Hai cầm thủ dụ của Viên tướng quân khỏi thành, một đường theo báo xa-li về phía .