Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 358

Cập nhật lúc: 2025-01-24 00:05:37
Lượt xem: 13

Viên tướng quân khoảng hơn bốn mươi tuổi, giàu kinh nghiệm sa trường, cũng là người thẳng thắn, nhìn thấy Phó Liễm Chi liền cười to nói: “Sao điện hạ lại đích thân đến đây vậy ạ?”

Lại thấy phía sau Phó Liễm Chi có một thiếu niên với dáng người nhỏ xinh làn da đen sẫm ngũ quan cũng không tệ, nhìn thêm vài lần rồi hỏi: “Vị này chính là?”

Phó Liễm Chi nhàn nhạt nói: “Vào thư phòng rồi nói sau.”

Phó Liễm Chi dẫn Xu Xu vào thư phòng theo Viên tướng quân, thư phòng là nơi quan trọng, không ai làm phiền họ nói chuyện.

Đi vào thư phòng, Phó Liễm Chi nói với Viên tướng quân: “Sai người mang vào chút trà bánh.”

Viên tướng quân không biết làm sao, đành ra ngoài dặn dò nha hoàn đưa trà bánh vào, chờ lúc mang vào rồi, Phó Liễm Chi mới đặt nó đến trước mặt Xu Xu, nói: “Đi đường vất vả rồi, nàng uống nước trà ăn chút bánh lót dạ đi đã.”

Lúc này gần như sáng sớm, hôm qua họ đã đi cả đêm, đến bây giờ vẫn chưa ăn uống gì.

Báo xa-li liền dựa vào chân Xu Xu, vô cùng ngoan ngoãn.

Viên tướng quân không nhịn được nhíu mày, tính cách Thục vương ông ta rất rõ, đây là lần đầu tiên ông ta thấy Thục vương dịu dàng như vậy với người ngoài.

Xu Xu nghĩ đến hắn cũng chưa ăn, nhỏ giọng nói: “Sư huynh, huynh cũng ăn chút đi.” Nàng mới mở miệng là giọng nói nhỏ nhẹ của nữ tử.

Viên tướng quân có hơi bất ngờ, không hiểu Điện hạ dẫn ai theo, còn có con mèo rừng này nữa, ông ta nhớ bên người Điện hạ chỉ có con hổ trắng, liền mở miệng hỏi: “Điện hạ, con mèo rừng này là?” Ông ta nhìn thấy có chút ngứa ngáy, con mèo rừng này có bộ lông sáng bóng, tứ chi to khỏe, hình thể to lớn, nhìn liền biết được nuôi rất tốt.

Cũng không biết là ai nuôi.

Phó Liễm Chi nhìn Xu Xu mở miệng dùng trà ăn điểm tâm, lúc này mới nói: “Nó là báo xa-li của Vương phi bổn vương.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-358.html.]

Viên tướng quân nhíu mày, thì ra cô nương ăn mặc như thiếu niên này là Vương phi của Điện hạ, cũng biết được Vương phi là tôn nữ của Định Quốc Công, tham báo dưới trướng ông ta cũng là tôn tử của Định Quốc Công.

Vì đều là người quen với Định Quốc Công nên ông ta cũng đặc biệt chú ý đến Tống Ngọc Bách.

Cảm thấy tiểu tử này rất nhanh nhẹn, quãng thời gian này không có chiến tranh nên liền sai hắn đi mật thám tình hình quân địch.

Không ngờ lại xảy ra chuyện, ông ta đoán hôm nay Thục vương đến biên thành cũng là vì việc này, nhưng khiến ông ta không ngờ chính là, một người lạnh lùng như Thục vương mà lại chấp nhận vì tiểu cửu tử ngàn dặm xa xôi đích thân đến đây một chuyến.

Hiểu ý đồ đến của Phó Liễm Chi, Viên tướng quân có tin tức gì liền bẩm lại: “Sự việc lần này rất nghiêm trọng, thần đã cho người gửi thư về kinh, có lẽ Quốc Công gia cũng biết việc này, đều là do thần đồng ý, thần cũng đã phái người truy tìm tung tích Tống giáo úy, nhưng trước mắt vẫn chưa rõ tung tích.”

Ông ta không ngờ, người Tống gia lại cử một cô nương yểu điệu thục nữ như vậy đến nơi hoang vu này tìm Tống giáo úy.

Tống Ngọc Bách cũng rất được ưu ái, võ nghệ hắn không tệ, tính cách con người không tự cao tự đại vì mình là trưởng tôn phủ Quốc Công, mà lại rất hòa đồng với binh sĩ trong quân doanh, trên chiến trường g.i.ế.c địch cũng dũng cảm tấn công, không chút kinh sợ, hiện giờ đã lên đến chức giáo úy, mặc dù bây giờ chiến sự đã lắng xuống nhưng hắn vẫn không chịu ngồi yên, chủ động xin g.i.ế.c giặc và thăm dò tình hình quân địch với ông ta.

Viên tướng quân cũng đồng ý, trước đều rất thuận lợi, võ công Tống Ngọc Bách cao cường, thậm chí còn học theo người Man, đi thăm dò tình hình địch.

Nhưng lần này không biết vì sao, đã hơn mười ngày rồi, vẫn chưa thấy tin tức gì về.

Xu Xu cầm chặt cốc trà, lẩm bẩm nói: “Không có một chút tin tức nào sao?”

Viên tướng quân nói: “Vương phi đừng gấp, thần đã phái người truy tìm hành tung của Tống giáo úy rồi, nếu như có tin tức, sẽ lập tức bẩm báo về.”

Quả thực Xu Xu đứng ngồi không yên, nàng nhìn Phó Liễm Chi, lại cúi đầu nhìn báo xa-li, lẩm bẩm nói: “Có lẽ báo xa-li có thể giúp được gì đó.”

Phó Liễm Chi nói: “Nàng cần nghỉ ngơi.” Hắn nói không phải giả, hai ngày hai đêm, gần như hai người không hề nghỉ ngơi, khí hậu ngoài biên cương khá lạnh, nếu nàng không ngủ nghỉ một giấc thật tốt thì rất dễ sinh bệnh.

Xu Xu lắc đầu: “Sư huynh, không cần đâu, muội muốn mau chóng tìm được Đại ca mới yên tâm.”

Loading...