Trong phòng, thể của Xu Xu uyển chuyển nhẹ nhàng, làn da trắng như mang lên một lớp phấn mịn màng, mái tóc đen mềm mại xõa bờ vai trắng nõn nà khiến vật đều như đang tĩnh lặng ngắm vẻ “Hoa nhường nguyệt thẹn” của nàng. Tay nàng nắm chặt góc chăn đang bọc lấy thể, mắt trừng lớn kinh ngạc qua giường, chiếc khăn bây giờ đang nhuốm từng điểm từng điểm vết m.á.u như là từng đóa huyết mai nhỏ, còn một chút nước đọng đang vo thành nắm đó, nghĩ đến phản ứng của thể, còn tuôn ……, gò má nàng càng ngày càng đỏ, thậm chí thể đau buốt nhức nhối khó chịu, khuôn mặt trở nên đỏ hồng, khóe mắt cay cay . Thật hổ, thật mất thể diện nha.
Nàng thật sự cảm thấy thật quá hổ.
Vậy mà mặt sư , mà những phản ứng mất mặt như .
Xu Xu càng nghĩ đến , càng càng khó chịu. Chợt lưng truyền đến một cảm giác ấm áp, vòng tay của Phó Liễm Chi ôm nàng trong ngực, lưng nàng dính sát bộ n.g.ự.c của , Xu Xu thể cứng , im tại chỗ càng dám mặt .
Phó Liễm Chi cúi thấp đầu l.i.ế.m liếm vành tai của nàng, Xu Xu thể rung động, nhỏ giọng : “Sư , chúng nghỉ ngơi thôi.”
Giọng của nàng chút nghẹn ngào, hô hấp đều, gương mặt đỏ bừng còn lăn xuống mấy giọt nước mắt.
Phó Liễm Chi ôm chặt eo của nàng, nhỏ giọng trách móc nàng: “Mới là cho phép nàng gọi là sư ?”
Xu Xu giật , hổ nhớ lúc nàng động tình gọi là sư , để chậm một chút, : “Ta cho phép nàng gọi là sư .”
Sau đó buộc nàng gọi “Phu quân”, gọi liền dùng hết sức để hôn nàng, cuối cùng nàng sướt mướt bắt đầu gọi “phu quân”, ngược cho càng thêm hung hãn thích thú với nàng.
Xu Xu cũng gọi sư hợp lý, dù cũng thành lâu ngày, do nàng còn nhiều ngại ngần, khuôn mặt đỏ bừng tay càng nắm chặt góc chăn lẩm bẩm, cúi đầu e thẹn : “Phu quân, chúng nghỉ ngơi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-350.html.]
Ngủ một đêm, thể cảm thấy thật sảng khoái, chuyện hầu như quên, đặc biệt là chuyện mất mặt càng nhanh chóng quên.
“Ngoan nào Xu Xu.” Phó Liễm Chi tiếp tục hôn lên má của nàng, tiếng trở nên khàn khàn, yết hầu cổ nhấp nhô, trong mắt là ánh mắt thâm trầm khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, hôn đôi môi Xu Xu.
Cũng đợi Xu Xu trả lời , bắt đầu hôn nàng, hai tay đặt gáy ôm lấy đầu Xu Xu ghì ngực, mạnh bạo dùng sức ngang ngược.
Xu Xu quỳ gối , eo nàng ôm về đau, cái tư thế thậm chí cách nào phản kháng hoặc là xê dịch nửa phần, bá đạo hôn nàng khiến nàng chỉ thể tiếp nhận tất cả mà thôi. Hô hấp nàng trở nên ngưng đọng hòa quyện âm thanh thở dốc của .
Rèm che bên trong vang lên âm thanh ròng của nữ tử, âm thanh trầm bổng ôn nhu vang lên khiến bên ngoài đều chuyện gì đang xảy . Qua hơn một canh giờ, nam tử nhịn liền đem cô nương yêu thích một , một nữa.
Kết thúc cũng là lúc Xu Xu triệt để mê man, nàng căn bản cách nào suy nghĩ tiếp những chuyện mất mặt nữa, cứng , cũng cách nào động đậy nửa phần.
nàng vẫn nhớ ôm trở về phòng tắm để rửa mặt……
Cuối cùng, bất tri bất giác, nàng mơ hồ chìm giấc ngủ, môi nhỏ xin còn nở một nụ .
Hôm , thời điểm Xu Xu tỉnh tới giờ Thìn, so với ngày thường thì nàng ngủ muộn hơn một hai canh giờ, của Xu Xu bây giờ vẫn đau nhức khó chịu, nửa kỳ thật cũng đau, nhưng còn thể chịu đựng. ngược tinh thần nàng bây giờ vô cùng khác lạ, chút sảng khoái chứ hề khó chịu như nàng nghĩ.
Trong đầu Xu Xu hồi tưởng bộ chuyện xảy , nhớ tới tối hôm qua lúc “điên loan đảo phượng” như thế, hiện tại nàng mới hiểu tại đến bây giờ điện hạ mới tới “đụng” với nàng. Hôm qua dù tổn thương, nhưng thể đau đớn như thế cũng nên thể coi nhẹ nếu như ngày thành , ngài cưỡng ép động phòng với nàng thì chắc chắn là nàng sẽ chịu tổn thương nghiêm trọng hơn nữa. Nghĩ đến việc ngài quan tâm nàng nhiều chừng , nàng nghĩ chắc để tự nàng xây đắp chút tình cảm, ngài hẳn là tình cảm đến từ hai bên nên cưỡng ép, bỗng dưng nàng nở một nụ nhỏ, xóa tan đau đớn thể.