“Cảm ơn Xu Xu.” Tần Yến Đường chân thành cảm ơn.
Xu Xu : “Muội còn chúc mừng Tần tỷ tỷ đây.” Nàng cũng từng gặp mặt tỷ tỷ của Tần Yến Đường, tỷ dịu dàng.
Hai chuyện một lúc, Xu Xu cũng nhanh chóng nấu thuốc xong, bỏ cặn thuốc, đưa chén thuốc cho Tần Yến Đường, “Tần đại ca uống .”
Tần Yến Đường nhận lấy chén thuốc, uống một cạn sạch chén thuốc, đó hàn huyên thêm vài ba câu với Xu Xu mới rời khỏi.
Ngày hôm , buổi trưa Xu Xu mới trở Đức Thiện Đường, lúc đó nàng còn mang theo hai bình hoa đào nhưỡng, hoa đào nhưỡng còn thừa cũng nhiều, nhưng mà sang năm thì hoa đào ở các phủ Quốc Công cũng sẽ nở hoa, đến năm lấy thêm hoa đào nhưỡng cũng , nó đích thật là một vật , thể dưỡng da và cải thiện tinh thần nữa.
Lần Tần Yến Đường đến trễ, qua giờ Thân mới đến Đức Thiện Đường.
Hắn vẫn mặc một bộ quan bào, chắc là là mới trở về từ Hàn Lâm viện.
Đáng lẽ lúc Xu Xu cũng nên trở về phủ, nhưng mà nghĩ đến chuyện Tần Yến Đường tiện mang thuốc về nhà để sắc, cho nên vẫn lưu Đức Thiện Đường giúp đỡ sắc thuốc xong tận mắt thấy uống hết mới đưa hai bình hoa đào nhưỡng cho , “Tần đại ca, cái mang về cho Tần tỷ tỷ uống , lẽ sẽ cải thiện triệu chứng ốm nghén.”
Tần Yến Đường nhận lấy, cảm ơn Xu Xu hai câu, một lúc hai mới rời Đức Thiện Đường.
Lúc nàng trở Vương phủ, Phó Liễm Chi vẫn trở về, hai ngày nay tựa như là bận bộn nhiều việc, đến gần tối mới về, Xu Xu vội : “Sư , đừng dùng bữa muộn như thế chứ?”
Để bọn nha truyền lệnh. Phó Liễm Chi , “Ta đổi y phục một lát.”
Phục bào của nặng nề, mặc cả ngày, khó tránh khỏi sẽ nhiều mồ hôi, khó chịu.
Xu Xu qua gật đầu, “Sư nhanh .”
Phó Liễm Chi một bộ y phục thoải mái , khi hai dùng qua bữa tối, Xu Xu đợi ở trong thư phòng xem mấy quyển tịch về y thuật, Phó Liễm Chi cũng ở trong thư phòng việc, nghiên cứu vài quyển sách.
Đến khi Phó Liễm Chi xử lý xong công vụ, Xu Xu bỏ sách sang một bên, hai trở về phòng nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-348.html.]
…………
Sau đó mấy ngày, Phó Liễm Chi càng bận bịu hơn với mấy chuyện trong cung, mỗi ngày đều trong cung thương thảo chính vụ với Thuận Hòa đế và các quan đại thần, hơn nữa hình như ở biên quan phát sinh chuyện gì đó, mấy chuyện chính vụ cũng cho Xu Xu , Xu Xu cũng quấy rầy , mỗi ngày vẫn chuyện của nàng.
Qua mấy ngày, Tần Yến Đường uống mấy đợt thuốc xong, cải thiện rõ rệt, sức khỏe cũng bình thường, hôm nay cũng cần tiếp tục đến.
Vừa qua giờ Thân, Xu Xu Đức Thiện Đường, nàng đang định đầu ngõ để lên xe ngựa về phủ, nhưng mà đến cổng của Đức Thiện Đường thì thấy Tần Yến Đường đang ở đó chờ nàng, trong tay còn cầm một rổ gì đó.
Xu Xu : “Tần đại ca, hôm nay đến , hết bệnh , cần uống thuốc nữa.”
Tần Yến Đường đưa chiếc rổ đang cầm trong tay cho Xu Xu, : “Tỷ tỷ nhà hoa đào nhưỡng của Xu Xu cho hữu hiệu, mỗi ngày tỷ đều uống một chén, ốm nghén cũng giảm bớt ít, cho nên mới kêu đến đưa cho Xu Xu vài thứ.”
“Đây là cái gì ?” Xu Xu nhận lấy chiếc rổ.
Tần Yến Đường : “Đây là chút cải ngâm mà tỷ tỷ , ăn cũng tệ lắm, Xu Xu lấy về nếm thử xem .”
Xu Xu đương nhiên sẽ từ chối , “Huynh chuyển lời cảm ơn của cho Tần tỷ tỷ, cảm ơn Tần đại ca, mau trở , bây giờ cũng đường trở về.”
“Được.”
Đợi đến khi Xu Xu rời , Tần Yến Đường theo ảnh của nàng biến mất nơi đầu ngõ, lúc mới chậm rãi rời .
Xu Xu tới đầu ngõ, thấy một chiếc xe ngựa màu đen bóng, ngay là xe ngựa của Thục vương, nghĩ tới hôm nay trở về sớm như thế.
Xu Xu đưa cho Trân Châu chiếc rổ, “Trân Châu, ngươi và Hạnh Nhi lấy xe ngựa của để hồi phủ .”
Trân Châu : “Nô tỳ tuân mệnh.”
Trân Châu lập tức rời , Xu Xu đến bên cạnh chiếc xe ngựa của Thục vương, kéo rèm liền một cánh tay nắm chặt kéo lên, cả lồng n.g.ự.c cứng rắn.
Xu Xu dọa đến mức hét toáng lên một tiếng, ngẩng đầu lên thì thấy Thục vương mới mím chặt bờ môi , im lặng dám gì, nàng dựa lồng ngựa của xuống, đáng lẽ nàng ở bên cạnh , nhưng cho phép, ôm nàng trong ngực, để nàng chân của , Xu Xu cũng bất động, tđành ở đùi , chui rúc lồng n.g.ự.c của , nhỏ giọng chuyện cùng , “Sư , hôm nay trong cung chuyện gì ?”