Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 346

Cập nhật lúc: 2025-01-22 12:58:52
Lượt xem: 18

Như thế cũng rất tốt, Viên Hào tính tình có chút vô tâm, nhưng tính cách hắn khá tốt, tính tình rất bạo, nhưng vì thích Châu Châu nên luôn đối xử với nàng ấy cực kì tốt.

Phương Châu Châu thẹn thùng, “Không muốn nói chuyện việc hôn nhân nữa đâu mà, mọi người nói chuyện khác đi, ta ngại lắm”

Sau đó trò chuyện một hồi, ba nàng ấy cuối cùng là ước định cuối tháng mười đi Vương phủ tìm Xu Xu hàn huyên.

Xu Xu lưu lại ở Phương gia cùng các khuê hữu ăn trưa, đợi đến giờ thân mới về Vương phủ.

Trở lại Vương phủ, Thục Vương điện hạ vẫn đang bận bịu ở thư phòng, Xu Xu đổi y phục khác, chỉ nghe thấy tiếng cửa phòng đẩy ra, nàng đi đến trước tấm bình phong, nhìn thấy Thục Vương vào phòng, trở lại nói: “Huynh làm xong việc rồi sao? Vậy để ta kêu bọn nha hoàn bày bữa tối.”

Phó Liễm Chi gật đầu, ôm Xu Xu trở lại trên giường ngồi xuống.

Thời gian chuẩn bị vẫn còn sớm, hai người lúc này đều không có chuyện gì làm.

“Hôm nay đi đến phủ Thành Nghị Hầu chơi như thế nào, có vui không?”

Xu Xu trả lời: “Rất vui, Châu Châu đã quyết định thành thân, huynh, cuối tháng các nàng cũng muốn đến Vương phủ chơi có được không?”

Dù sao đây cũng là Vương phủ, nàng cũng không tự mình quyết định được.

Phó Liễm Chi hôn lên gương mặt của nàng, “Tất nhiên rồi, nàng là nữ chủ nhân của Vương phủ, cũng có lúc nên đi xã giao.”

“Sư huynh thật tốt” Xu Xu ôm lấy người của Phó Liễm Chi, cười cười đôi mắt cong cong.

Hai người thành thân đã có hơn một tháng, Xu Xu đã dần quen thuộc chuyện thân mật với Thục Vương, chí ít cũng sẽ không đến mức thân thể cứng lại nữa.

Hai người đợi ở trên giường dính nhau một lát, bọn nha hoàn đã dọn xong bữa tối, trở lại dùng qua bữa tối, ban đêm ngủ sớm.

Tự nhiên tránh không được một phen thân mật, Xu Xu bị hắn đặt ở dưới thân rồi lao vào hôn, nhiệt độ cơ thể có chút lên cao, không bao lâu sau gương mặt với mang tai đều đỏ hồng.

Phó Liễm Chi nhẹ nhàng cắn nàng hai cái, gương mặt Xu Xu ửng đỏ, toàn thân run rẩy, cả người đều nóng lên, sau một lát nàng bỗng nhiên hoảng loạn lên, dùng sức đẩy hắn ra “Sư huynh, huynh, đừng hôn nữa.”

Đại điện hạ liền dừng lại, mái tóc màu đen đều rải rác rũ xuống trên người nàng, tăng thêm hôn nàng liên tục, Xu Xu cả người đều mềm nhũn, không phải là loại mềm nhũn khó chịu kia, thậm chí còn có chút dễ chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-346.html.]

Vừa rồi thân thể nàng bỗng dưng có chút kỳ lạ, Xu Xu cảm giác có thứ gì đó ấm áp tràn ra, không phải là chuyện kinh nguyệt, kinh nguyệt của nàng mấy ngày trước đây vừa mới qua xong.

Nhưng mà nó là cái gì, Xu Xu cũng nói không rõ, thân thể trở nên có chút kỳ lạ, nàng có chút khó chịu, cũng sợ điện hạ phát hiện ra điểm khác thường của nàng, thật quá xấu hổ, nàng, nàng vậy mà trong lúc được phu quân hôn mình lại cảm thấy như vậy, cũng không dám tiếp tục để ngài ấy hôn nữa, sợ ngài ấy phát hiện nàng có khác thường

“Hửm? Sao vậy?” Phó Liễm Chi ngẩng đầu, tiếng nói khàn giọng khó hiểu.

Xu Xu nắm lấy chăn gấm, như là sắp muốn khóc, “Sư huynh, ta, ta muốn đi tắm rửa.” Tiếng nói của nàng thẹn thùng mang theo sự xấu hổ .

Nghe nàng nói như vậy, đôi mắt của Phó Liễm Chi càng phát ra ảm đạm, hô hấp cũng có chút chìm xuống

“Sư huynh?” Xu Xu nhỏ giọng hỏi.

“Ừ, đi đi thôi.” Phó Liễm Chi đứng dậy, cũng kéo giúp nàng dậy.

Xu Xu bận bịu xuống giường mang giày vào và đi đến phòng tắm, sau đó sai bọn nha hoàn đưa nước nóng trở lại để cho nàng tắm rửa.

Sau khi lau sạch sẽ, Xu Xu mới thay một bộ y phục rồi trở lại trong phòng, chậm rãi bò lên giường nằm, Thục Vương vẫn còn chưa ngủ, ngài ấy đang tựa nằm trên gối, thấy nàng trở về liền đem người nàng ôm vào trong ngực, hai người nằm xuống nghỉ ngơi, nhớ tới tình huống vừa rồi, Xu Xu xấu hổ một chút đều không muốn nói chuyện, buồn bực nằm trong n.g.ự.c Thục Vương không chịu ngẩng đầu.

Phó Liễm Chi ôm eo nàng, hôn vào tai, nhỏ giọng chậm rãi nói với Xu Xu, “Vừa rồi cũng chỉ là phản ứng bình thường của nữ nhi mà thôi, Xu Xu không cần xấu hổ như thế”

Chuyện này chứng tỏ Xu Xu đã dần động tình với hắn.

Xu Xu còn không chịu ngẩng đầu, nằm ở trong n.g.ự.c hắn mềm giọng nói: “Sư huynh, sớm đi ngủ thôi.”

Phó Liễm Chi tiếng cười khẽ, “Thôi, chí ít cũng có chút tiến bộ.”

Từ từ sẽ đến, không cần phải gấp

Một đêm ngủ ngon, Xu Xu sáng sớm đã dậy, Phó Liễm Chi cũng rời khỏi giường, lúc ngài ấy cần vào triều còn sớm hơn lúc Xu Xu rời giường, cho nên nếu có và triều bình thường sẽ không để cho Xu Xu hầu hạ hắn mặc quần áo.

Nhưng mà đợi lúc hắn mặc xong quần áo, Xu Xu cũng đã rời giường.

Lúc nàng rời giường có chút mơ hồ, đợi đến khi Phó Liễm Chi hôn vào gò má nàng thì nàng mới tỉnh ngủ một chút.

Loading...