Phó Liễm Chi : “Không cần, hai ngày ở trong nhà, ngày mai mặt.”
Xu Xu gật đầu, chọn trường bào màu trằng ngà cho , khi mặc quần áo cho còn tiếp xúc da thịt, nàng nhịn thầm: “Sao lạnh như ? Không thể tắm nước lạnh.”
“Ừm, sẽ chú ý.” Phó Liễm Chi nàng, ấm giọng .
Hắn cũng dùng nước lạnh, nhưng đang tuổi huyết khí sôi trào, khi tỉnh ôm nàng, cũng chút nhịn .
Thật cũng là thủ như ngọc, chỉ là lúc hôn môi thấy nàng căng thẳng, nếu như thật sự cưỡng ép viên phòng, sẽ nàng thương.
Ít nhất cũng đợi đến lúc nàng động tình.
Nghĩ tới đây, Phó Liễm Chi cúi đầu nàng, Xu Xu còn đang lải nhải với : “Ngày mai một tiếng với Lạc Tuyết, để buổi sáng chuẩn sẵn nước ấm.” Lạc Tuyết là hầu quanh năm hầu hạ Phó Liễm Chi.
“Tất cả đều theo nàng.”
Tiếp theo Phó Liễm Chi hôn Xu Xu một cái: “Ta đến thư phòng, khi nào ăn sáng đến với .”
Mặc dù tân hôn cần lên triều, nhưng vẫn còn chút chuyện triều xong.
Xu Xu vẫn như cũ, luyện kiếm trong đình viện, đó cho báo xa-li và sư tử trắng ăn, Hỏa Diễm cũng ở đình viện, giờ nó thích tới đình viện, nhưng buổi tối hôm qua cùng hai con thú ghé cửa phòng Xu Xu ngủ.
Xu Xu cho bọn chúng uống chút nước cam lộ, còn thêm chút thức ăn.
Thức ăn đều là thịt tươi mà nhà bếp đưa qua, chỉ Hỏa Diễm, hiện giờ đương nhiên nhiều thêm hai phần.
Bón vài giọt cam lộ cho trùng tử béo trắng của nàng, trùng tử giống con tằm, nhưng Xu Xu vẫn sợ, nàng sợ hãi trùng tử mềm mềm.
…
Ngày kế, ngày thứ ba là ngày mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-342.html.]
Xu Xu dậy sớm, Phó Liễm Chi cũng dậy , lúc đang tựa gối, che chăn mền, hai bắp chân dài tùy ý xếp lên , Xu Xu đẩy : “Sư mau lên, còn về phủ Quốc Công.” Nàng cũng nhớ nhà .
Phó Liễm Chi chuyện, chỉ là ôm lấy nàng một lát.
Đợi đến lúc hai đều rửa mặt chải đầu quần áo xong, thời giờ cũng còn sớm, Phạm ma ma chuẩn xong quà mặt, Xu Xu và Phó Liễm Chi trực tiếp lên xe ngựa qua phủ Quốc Công.”
Thật hai nhà cũng tính là xa, cách hai con hẻm, đến nửa canh giờ liền đến phủ Định Quốc Công, sáng sớm cửa chính mở rộng.
Đợi Xu Xu và Phó Liễm Chi theo của Tống gia bên trong phủ Quốc Công, Thôi thị thấy khuôn mặt Xu Xu trắng noãn hồng nhuận, nhẹ nhàng thở hỏi: “Buổi sáng dùng bữa ?”
Xu Xu nũng: “Còn ạ, mẫu , con ăn sủi cảo tôm.”
“Được .” Thôi thị mềm giọng đáp.
Hai vẫn dùng đồ ăn sáng, theo nhà của chi thứ hai dùng bữa sáng, Phó Liễm Chi và nhạc phụ đến thư phòng chuyện, Xu Xu theo Thôi thị chuyện chúc mừng hôn lễ.
Mẫu nữ vui vẻ ở ghế dài, trong tay Xu Xu vẫn đang cầm vài quả đào khô, đây đào khô còn ăn , đều là do nàng dùng cam lộ để nấu, khi xuất giá thì để những thứ ở phủ Quốc Công.
Thôi thị hỏi Xu Xu: “Ở trong Vương phủ thế nào? Thục Vương điện hạ đối xử với Bảo nhi thế nào?”
Xu Xu nuốt miếng đào khô trong miệng, tít mắt : “Mẫu đừng lo lắng, điện hạ đối xử với con .”
là , bên cạnh Thục Vương điện hạ ngay cả một thông phòng cũng , đối xử với nàng , khi hai ở chung luôn cực kỳ thích ôm ấp nàng, Xu Xu vẫn quá quen, nhưng nàng về từ từ sẽ thành thói quen, giữa vợ chồng đều là từ từ mà ở chung với .
“Là thế .” Thôi thị do dự một lúc lâu, vẫn là mang những lời trong lòng hỏi: “Đối với con như thế mà Phạm ma ma , con và điện hạ đều viên phòng, là, …” Bà hỏi Thục Vương động Xu Xu .
Chỉ là còn hỏi miệng, hai má Xu Xu hồng lên: “Mẫu , giống như nghĩ, chỉ là, là một nguyên nhân khác.”
Nàng thật sự thể cùng với mẫu là Thục Vương điện ha chỉ ghét nàng, thậm chí đặc biệt thích dính lấy nàng, tuy bọn họ hề viên phòng, nhưng mỗi lúc trời tối đều ôm nàng ngủ, còn hôn nàng…
Thậm chí mỗi một chỗ đều hôn lên…