Xu Xu, Phạm ma ma còn đám nha qua noãn các bên cạnh, bên trong đồ đạc chất đống nhiều, nhưng đều sắp xếp gọn gàng ngăn nắp.
Phạm ma ma và đám nha giúp Xu Xu mở xem những món quà , đều là do những bạn của Xu Xu tặng.
Trong đó một hộp gấm hình dạng bình thường, khi mở bên trong một con d.a.o găm đen nhánh cũng bình thường, còn một phong thư.
Trong thư chỉ ít ỏi mấy chữ: Quà tặng tân hôn, kí tên chỉ chữ Phong.
Xu Xu đây là Phong Thu Thủy tặng nàng, sát thủ lúc phái g.i.ế.c Tống Ngưng Quân, hơn nửa năm nay tung tích gì của …
Xu Xu định lấy thanh d.a.o găm xem, Phạm ma ma lập tức : “Nương nương cẩn thận, lão nô kiểm tra qua thanh d.a.o găm , nó vô cùng sắc bén, c.h.é.m sắt như c.h.é.m bùn.”
Binh khí c.h.é.m sắt như c.h.é.m bùn tất nhiên là đồ , Xu Xu cẩn thận lấy , dễ dàng c.h.é.m đứt một khối gỗ, đúng là đồ , Xu Xu đặt thanh đao hộp gấm, đặt thứ bàn, món cần đặt trong nhà kho, nàng giữ bên phòng cũng .
Còn những thứ khác, Phạm ma ma cẩn thận đưa cho Xu Xu, : “Nương nương cẩn thận chút.”
Xu Xu mở hộp gấm , bên trong hộp gỗ nhỏ và một lá thư, mở , mặt là thư công chúa Tiêu Thận quốc – Phù Hoa cho nàng.
Trong thư Phù Hoa nhớ Xu Xu, đại hôn của Xu Xu nên tặng quà cho Xu Xu, còn : “Chắc chắn bạn bè của ngươi tặng nhiều trang sức vàng bạc châu báu , thì khác, Xu Xu mở bên trong hộp gấm xem .”
Xu Xu nhẹ , mở hộp gỗ , bên trong là cỏ cây vụn, còn một con côn trùng béo trắng như ẩn như hiện.
Toàn con côn trùng trắng như tuyết, kích thước bằng ngón cái, Xu Xu thấy da đầu run lên, nhanh chóng đặt hộp gỗ sang một bên, mở lá thư xem, trong thư Phù Hoa tiếp tục : “Xu Xu đừng sợ, đây là cổ trùng trắng của Tiêu Thận quốc chúng , vẻ tầm thường, ngươi nuôi , nuôi thật , dùng côn trùng khác nuôi nó là , nó ôn hòa, độc, cắn chỉ đau, trông cũng vẻ dọa , ai bắt nạt ngươi, ngươi cứ để cổ trùng cắn đó !”
Cuối thư cũng tiết lộ chuyện Tiêu Thận vương điều tra Phù Thiện và Phù Chỉ, thể là sợ bứt dây động rừng, trong thư chỉ nàng và phụ vương đều , cơ hội sẽ đến kinh thành thăm Xu Xu, hoặc là Xu Xu cơ hội cũng thể đến Tiêu Thận chơi với nàng .
Xem xong thư, Xu Xu liền cất kỹ, bảo ma ma cất cổ trùng , nàng chỉ thể nuôi dưỡng cổ trùng, may mắn trùng độc, nếu thì nàng cũng sợ.
Dường như hổ trắng, báo xa-li và sư tử trắng đều ngửi thấy mùi của cổ trùng nên đến gần cổ trùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-340.html.]
Xu Xu mở hộp gỗ cho chúng , dặn dò : “Đây là cổ trùng Phù Hoa công chúa tặng , ăn , nhớ kỹ đấy nhé.”
Không ba con thú hiểu , đều cọ cọ tay Xu Xu.
Những phần quà còn đều là bạn bè thuộc trong kinh thành tặng, Xu Xu xem qua xong, vài thứ sai để trong phòng nàng, vài thứ thường dùng thì để trong kho .
Thời gian còn sớm, Xu Xu bận rộn đến bây giờ nên mệt rã rời, mới thành , nàng vẫn vội đến Đức Thiện Đường, dù vẫn nghỉ ngơi mấy ngày .
Không còn chuyện gì nữa, Xu Xu mệt mỏi nên trở về phòng nghỉ một lát.
Phạm ma ma cũng theo Xu Xu buồng trong, cho nha lui hết nhỏ giọng với Xu Xu: “Nương nương, hôm nay lúc lão nô sai nha dọn dẹp giường hình như thấy nguyên khăn…”
Phạm ma ma cũng lo lắng, đêm động phòng hoa chúc khi thành , nữ tử đều cất kỹ nguyên khăn.
Xu Xu , hai má đỏ bừng, nhỏ giọng với ma ma: “Ma ma, hôm qua và điện hạ vẫn viên phòng*.” Dù viên phòng, nhưng nên gì gần như đều hết, nửa đêm nàng còn điện hạ ôm hôn, nhưng Xu Xu thật sự hổ khi những chuyện với ma ma.
(*): chỉ con gái bắt đầu cuộc sống vợ chồng.
Phạm ma ma , trong lòng hồi hộp.
Trước khi thành , Nhị phu nhân dặn dò bà , bảo bà quan tâm nhiều hơn đến chuyện của Điện hạ và nương nương, dù chuyện Điện hạ ghét nữ nhân đồn đại khắp bên ngoài, chỉ sợ gả qua nương nương chịu tủi .
Không ngờ rằng, Điện hạ còn đụng nương nương, chuyện mới đây.
Xu Xu hổ khi tiếp tục chuyện với ma ma, đành : “Ma ma, buồn ngủ, ngủ !”
Phạm ma ma : “Được , nương nương ngủ một lát , lão nô thu xếp những thứ còn trong noãn các.” Đành chờ đến ba ngày mặt, chuyện của nương nương và Điện hạ chắc chắn vẫn với phu nhân một tiếng.
Xu Xu ngủ một canh giờ mới dậy, bên ngoài sắc trời tối dần, trong phòng đốt đèn nên tối, Xu Xu giường, nàng ngủ mê mệt gì, chút chân thực.