Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 34

Cập nhật lúc: 2024-12-25 10:50:02
Lượt xem: 75

Nó chống tứ chi đứng trong lồng sắt, một đôi mắt vàng chậm rãi tìm kiếm trong đám người.

Lúc này nó đột nhiên an tĩnh lại.

 

Tất cả mọi người đều thấy kỳ quái, có cô nương bỗng nhiên nói: “Hình như nó không còn hung ác nữa, có phải đã bị Lạc công tử thuần phục không?”

 

Tiểu công tử Lạc Dật nở nụ cười hắc hắc hai tiếng, rất là đắc ý, cũng nghĩ là báo xa-li này bị hắn thuần phục, hắn tiến lên hai bước đang muốn nhìn báo xa-li một chút.

 

Nhưng khi báo xa-li thấy người tới gần, lập tức trùng hai chi trước, nhe hàm răng bén nhon, gầm nhẹ với Lạc Dật.

Lạc Dật cứng đờ, sau đó tức giận vung ống tay áo, trong miệng mắng một câu tiểu súc sinh rồi lui.

Hiển nhiên là báo xa-li không bị hắn thuần phục, nhưng không hiểu sao vừa rồi lại đột nhiên an tĩnh.

 

Lạc Dật có chút xấu hổ đến nói thầm với Thục Vương điện hạ bên cạnh, “Biểu ca, tiểu súc sinh này căn bản là không phục tùng con người? Vừa rồi sao lại đột nhiên im lặng thế?”

 

Thục Vương điện hạ liếc hắn một cái, bình đạm nói: “Chỉ là không phục tùng ngươi thôi.”

 

Nói là phục tùng, không nói là làm cho mãnh thú này thần phục.

 

Báo xa-li thấy người rời đi, lại từ từ đứng thẳng, đôi đồng tử càng chuyển sang đám người.

Sau đó Xu Xu thấy ánh mắt của báo xa-li này dừng trên thân thể nàng.

 

Xu Xu và nó bốn mắt nhìn nhau, nó đứng thẳng lẳng lặng nhìn nàng.

 

Xu Xu hoảng loạn, báo xa-li này nhìn nàng làm gì?

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Xu Xu bị dọa đến trắng bệch, thậm chí lại lặng lẽ lui về sau nửa bước.

 

Người đứng sau là Tống Ngưng Quân, nàng ta đỡ vai Xu Xu, nhẹ nhàng nói: “Xu Xu, muội không sao chứ?”

 

“Ta không sao.” Xu Xu nhẹ nhàng lắc đầu, nàng lặng lẽ nắm chặt bàn tay.

 

Mọi người thấy báo xa-li kì lạ, sao nó lại an tĩnh như thế?

 

Lạc Dật tò mò nói thầm, “Biểu ca, tiểu súc sinh này đang nhìn ai? Không phải là lại muốn tổn thương người chứ?”

 

Thục Vương điện hạ không để ý tới hắn.

 

“Báo xa-li có chuyện gì vậy? Nó đang nhìn cái gì?”

 

Có người tò mò đặt câu hỏi.

 

Thục Vương nhìn theo ánh mắt báo xa-li tìm được người con gái trắng như tuyết đứng trong nhóm nữ quyến.

 

Mọi người hình như cũng phát hiện báo xa-li này nhìn đám nữ quyến.

 

Ánh mắt rất nhiều người đều dừng trên người Xu Xu.

 

Ngay cả nam khách cũng nhìn về phía Xu Xu.

 

Phần lớn nam khách đều là thiếu niên hơn mười tuổi.

 

Theo ánh mắt báo xa-li phát hiện ra Xu Xu, da trắng như ngọc, dung mạo kiều diễm, ngoan ngoãn khéo léo.

 

Đều nhịn không được mà thán phục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-34.html.]

 

Cô nương xinh đẹp như vậy, sao bọn họ chưa từng gặp qua?

 

Thậm chí không biết tên nàng là gì?

 

Nhưng cô nương này nhìn có chút non nớt, nhóm thiếu niên ở đây cũng mang theo ý thường thức.

 

Cuối cùng đột nhiên tỉnh ngộ lại, báo xa-li này sao lại nhìn tiểu cô nương nhu thuận kiều diễm này?

 

Không phải là cũng bị dung nhan của nàng hấp dẫn chứ?

 

Xu Xu thật sự không muốn bị nhiều người nhìn chăm chú như vậy, nàng lặng lẽ kéo ống tay áo Thôi thị, nhỏ giọng ghé vào thì thầm với Thôi thị, “Mẫu thân, chúng ta qua hoa viên bên kia đi.”

 

Thôi thị cũng nhận ra có chút không bình thường, bà gật gật đầu, nắm tay nữ nhi nói: “Được, chúng ta qua bên kia tiếp tục ngắm hoa cũng được.”

 

Tiết thị cũng thấy không thích hợp, theo hai người đang định rời đi.

 

Nhưng Xu Xu vừa mới di chuyển, báo xa- li trong lồng sắt lại phủ phục tứ chi xuống, nức nở với Xu Xu hai tiếng, rất là đáng thương, đâu có bộ dáng hung hãn như vừa rồi.

 

“Tiểu súc sinh làm cái gì vậy?” Lạc Dật bị bộ dáng nhu thuận của nó làm ngây người, nhịn không được mà thì thào nhỏ nhẹ.

 

Nhóm nữ quyến cũng khe khẽ nói.

 

Hai người bạn của Tống Ngưng Quân cũng nhìn không được mà nói nhỏ với nàng ta, “Ngưng Quân, vị này chính là tam muội của ngươi vẫn luôn dưỡng bệnh ở nông thôn? Báo xa-li nhìn nàng làm gì?”

 

“Đúng vậy, thật sự kỳ quái, không phải là muốn cắn nàng chứ?”

 

Bộ dáng này của báo xa-li sao lại giống muốn cắn người, cái đuôi nhỏ của nó, còn đang muốn vẫy vẫy với Xu Xu.

 

Tống Ngưng Quân lắc đầu, “Ta cũng không hiểu đây là chuyện gì.”

 

Xu Xu muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, nàng không biết sao báo xa-li này lại như vậy.

Nhưng nàng không muốn trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

 

Nàng vừa muốn bước đi, bỗng nhiên một giọng nói thản nhiên như ngọc thạch vang lên, “Đứng lại.”

 

Xu Xu cứng đờ, đây là giọng của Thục Vương điện hạ.

 

Thân phận của Thục Vương là hoàng trưởng tử, nếu hắn mở miệng, Xu Xu căn bản không dám động.

 

Chỉ có thể chậm rãi xoay người, Thôi thị và Tiết thị cũng lo lắng xoay người, hành lễ với Thục Vương.

 

“Mang nó đi.” Thục Vương chỉ lồng sắt trên mặt đất, giọng nói vẫn lạnh tanh.

 

Xu Xu đứng một chỗ, mờ mịt bất động, chân cũng không bước thêm nửa phần, đôi con ngươi đẫm nước nhìn như muốn khóc, người đó là bảo nàng mang cái lồng sắt chứa báo xa-li kia đi sao? Cho nàng mười lá gan nàng cũng không dám.

 

Lạc Dật mở lớn miệng, “Biểu ca, huynh đây là muốn dọa tiểu cô nương sao?”

 

Bình thường Lạc Dật có chút cà lơ phất phơ, lúc này nhìn Xu Xu mỹ mão như vậy, không nhịn được cười tủm tỉm gọi nàng: “Muội muội đừng sợ, không dọa muội, tiểu súc sinh này để ta xử lý là được.”

 

Thục Vương nghiêm mặt, Lạc Dật vẫn sợ hắn, không dám lại nói chuyện với Xu Xu, vẻ mặt khổ sở không muốn nghĩ thêm, cuối cùng chỉ có thể nói: “Được được được, ta đây gọi người mang miếng vải đen che lồng sắt, rồi đưa tới trong phủ muội muội được không?”

 

Biểu ca Thục Vương của hắn quả nhiên là tính tình cổ quái lạnh lùng, cũng không sợ dọa tiểu mỹ nhân sợ.

Loading...