Thời gian cũng còn sớm, Xu Xu chút sốt ruột: “Sư , nhanh chóng tiến cung thôi.”
Hiện tại nàng là nhi tức hoàng thất, nếu như ngày đầu tiên khi thành đến kính cho trưởng bối mà đến muộn thì sẽ mất mặt bao nhiêu chứ.
Hai cũng kịp ăn sáng liền lên xe ngựa cung.
Dọc theo đường , đương nhiên Xu Xu sốt ruột, thỉnh thoảng đẩy mành bên ngoài.
Phó Liễm Chi bên cạnh nàng, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lộ vẻ lo lắng, đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ mềm mại của nàng, quả nhiên nàng liền cứng đờ tại chỗ, nhưng nhanh chóng thả lỏng , gì, mặc kệ cho nắm tay như .
Phó Liễm Chi cũng gì khác, bàn tay to cứ nắm lấy bàn tay non mềm của nàng như thế.
Xe ngựa nhanh chóng chạy đến hoàng cung, khi dừng , hai xuống xe ngựa, Phó Liễm Chi vẫn nắm tay nàng, Xu Xu vội vàng rút tay , nhỏ giọng : “Vào cung , để thấy khó coi.”
Phó Liễm Chi liếc nàng một cái, bàn tay từ từ buộc chặt, lòng bàn tay vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng.
Hai nhanh chóng đến tẩm cung của Thuận Hòa đế, Thuận Hòa đế cũng đang chờ hai tiến cung, còn thái hậu, Triệu quý phi, Ninh phi và phi tần hậu cung đều ở đây.
chỉ Thuận Hòa đế và thái hậu ở vị trí đầu, Triệu quý phi và các quý phi còn đều ở hai bên.
Phu thê kết hôn kính cho công công bà bà, mẫu hậu Thục Vương qua đời, ở đây ngay cả Triệu quý phi cũng ở vị trí chủ vị.
Cho nên hôm nay Xu Xu và Thục Vương cũng chỉ kính cho Thuận Hòa đế và thái hậu.
Trong đại điện tráng lệ, đều đến đông đủ, sắc mặt Xu Xu khẽ bối rối, may mà Thuận Hòa đế chuyện với Thục Vương: “Đều con thành xong cứ ở trong hoàng cung, con chịu ở, buổi sáng một chuyến dài như .”
Phó Liễm Chi nhàn nhạt : “Nhi thần và Xu Xu ở Vương phủ .”
Hắn nhiều, Thuận Hòa đế cũng nhiều lời, Trần Vượng Đức bưng khay qua đây, Xu Xu và Thục Vương quỳ xuống, Xu Xu cầm lấy chén trong khay , hai tay nâng chén lên, : “Mời phụ hoàng dùng .”
Thuận Hòa đế cầm lấy chén lên uống một ngụm, đặt xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-338.html.]
Phó Liễm Chi cũng theo kính .
Sau đó Xu Xu cầm lấy một chén đưa cho thái hậu, : “Mời Hoàng tổ mẫu dùng .”
Ngay cả hoàng đế cũng ý nhi tức, thái hậu càng ý kiến gì, tít mắt cầm lấy chén uống một ngụm : “Hi vọng Liễm Chi và Xu Xu sẽ gắn bó lâu dài, trăm năm hạnh phúc.” Nói xong bà lấy một chiếc vòng cổ tay xuống đưa cho Xu Xu, : “Hoàng tổ mẫu cũng chuẩn thứ gì, chỉ chiếc vòng xem như quà gặp mặt Xu Xu.”
Xu Xu nhận lấy, dịu dàng : “Đa tạ Hoàng tổ mẫu.”
Sau đó các phi tử ở đây cũng tặng quà cho Xu Xu.
Sau khi kính xong, Thuận Hòa đế giữ trưởng tử việc trao đổi, Phó Liễm Chi đưa Xu Xu trong tẩm cung ở.
Mặc dù ngoài ở, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ ở trong cung, cho nên trong cung vẫn tẩm cung cho .
Bảo An cung mà Phó Liễm Chi ở, lớn nhưng cũng nhỏ, thứ gì nên đều , bên trong bài trí thanh nhã, Xu Xu việc gì liền đến thư phòng chọn vài quyển sách xem.
Nàng và Đại hoàng tử thành , Thuận Hòa đế yêu quý nên trong cung ai dám gây khó dễ cho nàng, càng phi tử nào dám đến gây sự, ngay cả tỳ nữ trong tẩm cung cũng hầu hạ cẩn thận.
Đến trưa, Phó Liễm Chi mới qua đón nàng, thấy nàng đang dựa giường sách, ngoài cửa sổ ánh sáng chiếu rọi nàng, tạo cho nàng một tầng ánh sáng màu vàng nhạt.
Ánh mắt Phó Liễm Chi bỗng ngừng , về phía Xu Xu, : “Về phủ thôi.”
Xu Xu hồn, đặt sách xuống, : “Phải về ?”
“Uhm.”
Hai rời khỏi hoàng cung, đường trở về, Phó Liễm Chi nắm tay nàng, đến Vương phủ Xu Xu rút bàn tay cũng , cứ như nắm tay nàng tận Tế Nguyệt Đường.
Trở về cũng gần đến giờ dùng bữa, đám Trân Châu thấy hai về, hỏi một tiếng mang đồ ăn lên.
Trước bàn ăn chỉ Xu Xu và Phó Liễm Chi dùng bữa, chút yên tĩnh, lúc ăn gần xong, bên ngoài nha qua đây nhỏ giọng gì đó với Trân Châu Linh Lung.
Tuy nhỏ, nhưng tai mắt Xu Xu và Phó Liễm Chi đều khá nhạy bén, vẫn tiểu nha : “Trân Châu, Linh Lung tỷ tỷ, hai sủng vật của Vương phi nương nương từ bên Thiên viên chạy đến đây .”