Thân phận Thục Vương đặc biệt, là Đại hoàng tử phong vương, tròn mười tám tuổi là thể ngoài sống một , nhưng nếu lập Thái tử thì về ở trong Đông Cung.
Xu Xu nhớ rõ sẽ Đông Cung ở.
Hiện tại ở trong Vương phủ, phía bà bà, ngày đầu tiên khi thành kính cho các trưởng bối.
Các trưởng bối của Thục Vương, hoàng đế và thái hậu đều ở trong cung, chắc chắn tiến cung.
Sắc mặt Phó Liễm Chi lười biếng, vạt áo mở rộng , để lộ lồng n.g.ự.c rắn chắc và thắt lưng của , Xu Xu dám lung tung, trong n.g.ự.c mắt lên màn che đỉnh đầu.
Phó Liễm Chi chậm chạp ừ một tiếng : “Dậy thôi.”
Xu Xu thở phào, khẩn trương dậy, vẫn dám , ánh mắt mơ hồ : “Muội, thần sai nha hầu hạ chứ?”
“Xu Xu.” Hắn đột nhiên gọi tên nàng.
“Cái gì?” Xu Xu theo bản năng , đối diện là đôi mắt xinh lạnh lùng đang nàng.
Mặt Xu Xu đỏ lên, đó kêu lên một tiếng, đột nhiên đưa tay giữ chặt cánh tay nàng, cứ như lôi kéo, cả nàng nhào lòng .
Hai má Xu Xu dán n.g.ự.c , ngẩng đầu bảo đừng càn quấy, mau chóng dậy , nhưng mới ngẩng đầu lên bưng lấy má hôn xuống.
Lại là một hôn triền miên, chờ đến lúc kết thúc đôi mắt Xu Xu chút hoảng hốt mê ly, nàng lẩm bẩm : “Nếu dậy nữa thì sẽ muộn mất.”
“Dậy thôi.” Phó Liễm Chi , giọng rõ ràng vô cùng vui vẻ.
Hắn ôm Xu Xu dậy, đặt Xu Xu bên cạnh giường, kéo vạt áo lỏng lẻo , Xu Xu dám cúi đầu , chỉ thể thẳng gương mặt tuấn mỹ của .
Phó Liễm Chi thấy mặt nàng lộ vẻ kiều diễm quyến rũ, nhịn cúi đầu hôn một cái môi nàng, giọng khàn khàn: “Ta sang tịnh phòng bên cạnh, nàng gọi nha .”
Chờ khi dậy, Xu Xu mới nhẹ nhõm, nàng vẫn tự nhiên.
Chờ nha bưng khăn và chậu đồng nối đuôi , thấy Vương phi giường, vẻ mặt hoảng hốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-337.html.]
là Xu Xu chút mê man, chờ đến lúc điện hạ qua tịnh phòng bên cạnh, nàng vẫn cảm thấy phần chân thực lắm.
Nói thật, nàng cảm thấy thứ quá chân thật, cũng mơ hồ từ mấy tháng , ngày nào cũng nhiều chuyện mất nhiều thời gian, nhưng cẩn thận nghĩ cũng nghĩ cụ thể chuyện gì, ngoại trừ mỗi ngày đều từ Đức Thiện Đường trở về, hình như thời gian bỗng chốc qua đến tận bây giờ.
“Vương phi nương nương, nên rời giường rửa mặt chải đầu .” Trân Châu khẽ.
Xu Xu hồn, gật gật đầu, nha tất bật giúp nàng súc miệng rửa mặt, cởi bộ quần áo tơ lụa , mặc bào phục , đây là bộ trang phục mặc lúc cung diện kiến thánh thượng, đương nhiên cần chỉnh tề hơn nhiều.
Chờ nàng mặc quần áo, trang điểm xong, đeo cả bộ trang sức lên, Phó Liễm Chi cũng từ bên tịnh phòng qua đây, còn đầy nước, tóc ướt sũng rối tung , quần áo cũng ẩm ướt theo, Xu Xu thấy lấy khăn vải sạch ở bên cạnh đến mặt , : “Sao tóc cũng lau khô, ai hầu hạ ?”
Nàng xong mới nhớ trong viện của Thục Vương lấy một tỳ nữ.
Ngày thường lẽ cũng do tiểu tư hầu hạ, hôm nay để tiểu tư hầu hạ.
“Nàng lau khô giúp là .” Phó Liễm Chi xuống ghế, Xu Xu phía , giúp lau khô tóc.
Đợi khi tóc lau khô, Xu Xu thấy vẫn quần áo, do dự hỏi: “Có cần sai tiểu tư hầu hạ sư mặc quần áo ?”
Nghe thấy nàng vẫn gọi sư , sắc mặt Phó Liễm Chi cứng , quá rõ ràng, nhưng vẫn : “Nàng chọn giúp một bộ là .”
Được , hầu hạ phu quân rửa mặt chải đầu mặc quần áo vốn cũng là trách nhiệm của thê tử.
Xu Xu đến tủ bằng gỗ đàn hương chạm khắc hình bát tiên vượt biển, mở ngăn tủ , thấy bên trong đều là quần áo của , hôm nay tiến cung, chắc chắn mặc trang trọng một chút.
Xu Xu chọn một bộ cẩm bào màu vàng sáng, còn lấy cả thắt lưng ngọc và mũ ngọc ngày thường dùng .
Hai trở buồng trong, Xu Xu mặt vẻ nhỏ nhắn xinh xắn.
Đầu ngón tay nàng run rẩy giúp cởi quần áo ẩm ướt , vì từng giúp nam nhân mặc quần áo nên nàng căng thẳng đến mức chóp mũi nàng thấm một tầng mồ hôi mịn.
Dù nàng cẩn thận, nhưng đầu ngón tay cũng cẩn thận chạm da thịt , đợi đến lúc xong áo bào, đeo thắt lưng ngọc và đội ngọc quan giúp xong, hai má và hai tai Xu Xu đỏ bừng bừng, trán đẫm mồ hôi.
Lúc nàng quần áo cho , bộ quá trình Phó Liễm Chi đều chuyện, chỉ cúi đầu nàng.