Lọt trong tầm mắt là Thục Vương mặc hồng y bước trong cửa, bên ngoài mái hiên cong còn vài nha , nhưng ánh mắt Xu Xu rơi nam nhân.
Ngày thường luôn mặc cẩm y màu đen, thỉnh thoảng áo bào xanh ngọc, nhưng hồng y là đầu tiên mặc.
Nếu thành thì chắc chắn sẽ mặc đồ màu đỏ, cẩm bào màu đỏ là dáng cao ngất, chân cũng thật dài, khuôn mặt càng tuấn mỹ, da thịt còn như ngọc thạch, trắng trẻo thanh nhuận, thực màu da lúc từ biên thành về cũng trắng như , ở kinh thành dầm mưa dãi nắng, da liền trắng trở .
Rõ ràng thuở nhỏ bắt đầu luyện võ, cũng chinh chiến sa trường, xem như võ tướng, nhưng nhu hòa lịch sự tao nhã.
Xu Xu ngẩng đầu, thấy bước đến, nàng lùi phía , ngón tay nắm chặt ống tay áo.
Không chờ đến gần, Xu Xu ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt .
Phó Liễm Chi thấy đồ ăn bàn nguội, căn dặn đám nha bên ngoài: “Đi bếp nấu ít đồ ăn qua đây.”
Ngoài cửa Trân Châu lên tiếng đáp , cùng Linh Lung đến phòng bếp nhỏ chuẩn một ít đồ ăn, các nàng chắc chắn cô nương ăn gì, nấu ít cháo trắng cho tiêu hóa.
Xu Xu sợ đói, mới ăn hai miếng bánh ngọt , lúc cũng quá đói, nhưng thấy đến bên giường, lời Xu Xu lập tức nuốt trở bụng, nàng vẫn quá căng thẳng, nên đối mặt với như thế nào.
“Sao nàng vẫn còn đội mũ phượng?” Phó Liễm Chi giơ tay chậm rãi gỡ mũ phượng của nàng xuống.
Mũ phượng từ bạc và các loại bảo thạch, trọng lượng nặng, lấy xuống cả Xu Xu đều thoải mái ít, nàng nhẹ giọng : “Buổi chiều cũng quên mất.” Buổi chiều cảm xúc nàng phần hồi hộp, trong đầu nghĩ đến nhiều chuyện, càng mờ mịt hơn, mang theo một sự ngỡ ngàng về cuộc sống của .
Cởi mũ phượng Xu Xu thoải mái hơn nhiều, búi tóc cũng cài trâm, mà dùng lược của phụ nhân búi tóc, Phó Liễm Chi đặt mũ phượng ở giường, lúc đặt mũ phượng xuống cúi , cách Xu Xu khá gần, Xu Xu theo bản năng nghiêng về phía một chút.
Phó Liễm Chi rũ mắt: “Đi tịnh phòng rửa mặt chải đầu .”
“Được.” Xu Xu ấp úng .
Nàng gọi Linh Hương và Linh Thảo hầu hạ nàng rửa mặt chải đầu, qua tịnh phòng, hai nha cởi quần áo giúp nàng, bên trong nàng cũng mặc quần áo màu đỏ thẫm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-334.html.]
Lúc kì cọ cho Xu Xu, Linh Thảo lén hỏi: “Cô nương…” Còn xong, Linh Hương lườm nàng một cái, nhỏ giọng : “Một hai đều bớt lo , hiện tại cô nương gả cho Thục Vương điện hạ, chính là Vương phi nương nương, đều ở trong Vương phủ , còn gọi sai như !”
Linh Thảo chậm chạp một tiếng, sửa : “Vương phi nương nương, lát nữa thu dọn đồ cưới ? Đồ cưới đều đưa đến Vương phủ .”
Linh Hương chỉ tiếc rèn sắt thành thép trừng mắt Linh Thảo một cái, : “Ngươi gì đừng ở đó mà đưa chủ ý bậy bạ, nào ai đêm thành thu dọn đồ cưới.”
Thu dọn sắp xếp đồ cưới xong ngủ còn thể gì? Linh Thảo mù mờ ngỡ ngàng nghĩ.
Hai má Xu Xu ửng đỏ, để hai nha giúp nàng quần áo lụa mềm đỏ.
Mái tóc đen dài lau khô một nửa dùng dây lụa lỏng lẻo buộc .
Linh Thảo khuôn mặt Vương phi nhà vô cùng mịn màng, tai nhọn đỏ lên, nghĩ Vương phi thật sự quá xinh .
Xu Xu mặc quần áo xong, qua phòng bênh cạnh, Phó Liễm Chi đang bàn ăn, bàn bày đĩa thức ăn tinh xảo, lượng đồ ăn đĩa cũng nhiều.
“Qua đây ăn .” Phó Liễm Chi .
Xu Xu qua xuống, Phó Liễm Chi múc cho nàng một chén cháo trắng, Xu Xu nhỏ giọng cảm tạ, ăn từng miếng cháo trong chén.
Phó Liễm Chi thích mùi son phấn của nữ tử, bên cũng cho phép tỳ nữ hầu hạ, cho nên nha của Xu Xu đều lui bên ngoài, trong phòng chỉ còn hai họ, Xu Xu ăn cháo, đối diện Xu Xu cũng ăn một chút, trong thời gian ngắn, cả căn phòng đều yên tĩnh.
Ăn cháo xong, Xu Xu gần no, nàng cầm khăn lau miệng, thấy Thục Vương cũng ăn xong , nàng do dự một lúc lâu, vẫn mở miệng, hỏi: “Sư , hôm nay hoàng thượng đến ?”
Nàng do dự rốt cuộc nên gọi là phu quân là gì, phu quân thật sự chút bật khỏi miệng , thôi thì cứ tiếp tục gọi theo xưng hô nay vẫn gọi .
Hơn nữa cũng gì với , đành hỏi một vài chuyện lúc bái đường.
Phó Liễm Chi : “Uhm, đều đến cả.”
Ý của là phi tử hoàng tử công chúa và cả thái hậu trong cung cũng đều qua dự hôn lễ ?