Suối Tiên Trong Mơ - Chương 323
Cập nhật lúc: 2025-01-20 18:14:28
Lượt xem: 22
Xu Xu đang cầm lấy quả đào bật cười “Tốt, vậy chúng ta bây giờ liền nếm thử cái quả đào này xem hương vị thế nào.”
Hạnh Nhi nghe xong vui mừng liền chọn lấy hai cái quả đào, một cái mềm chút, một cái giòn chút, quay trở lại phòng bếp rửa sạch sẽ, gọt vỏ, cắt gọt thành khối đặt ở trong chén nhỏ, lấy thìa bạc đưa qua cho cô nương nhà mình, Xu Xu còn đang ở trong phòng tắm để rửa mặt, hiện tại trời nóng, khi Xu Xu đi ra ngoài thì nàng vẫn mặc đồ như xưa, phong cách thiếu niên lang, lúc trở về thì cả người đều mồ hôi nhễ nhại.
Hạnh Nhi sợ quả đào không còn tươi, không giòn nên lấy chút vụn băng tới ướp.
Xu Xu rửa sạch mặt mũi xong liền đi thay một bộ váy ngắn, Hạnh nhi bưng quả đào ướp lạnh tới, “ Cô nương, ngài mau nếm thử đi.”
Xu Xu dùng thìa bạc múc lên một miếng rồi nếm nếm thử, vào miệng tan đi, thịt mảnh nhiều nước, vừa vào trong miệng liền hòa tan, mùi vị quả đào nồng đậm thơm ngọt ngào ngạt, không có một chút xíu vị chua, vị ngọt thanh thanh khiến khuôn mặt nàng có chút phấn khích. Trong cổ họng cảm thấy vị thơm mát, sảng khoái cực kỳ.
“Rất giòn và ngọt nha.” Xu Xu nhịn không được liền khen không dứt.
Tâm tình nàng trở nên thoải mái lạ thường, bao nhiêu nóng nực vừa rồi đều tan biến mất. Từ bé cho tới bây giờ, nàng chưa ăn qua loại quả nào ngọt thanh như vậy, công lao bỏ ra chăm sóc bấy lâu cũng xứng đáng.
Xu Xu nhìn vẻ mặt vui mừng và có chút mong chờ của Hạnh Nhi rồi nói: “Các ngươi cũng xuống dưới cắt mấy quả chia ra ăn đi.”
Hạnh Nhi vui vẻ đi xuống.
Không bao lâu sau, bên ngoài truyền đến thanh âm vui mừng của bọn nha hoàn “Quả đào này rất ngọt mát nha.”
Linh Thảo chậm rãi nói: “Đây là mấy quả đào ngon nhất mà nô tỳ từng nếm qua, trước kia khi mà nô tỳ chưa tiến vào phủ Quốc Công, nô tỳ cũng nếm qua đào dại trong núi, vừa chua lại vừa chát, cô nương mới vừa chăm bón quản lý quả đào vài năm mà lại ăn ngon như vậy, chờ đến khi cây anh đào ở trước cổng mà kết thành quả, hẳn cũng sẽ rất ngọt nha.”
Trước kia, ở cửa thùy hoa viện phủ của các nàng có hai cây anh đào, là hơn một năm trước, lúc đầu năm, trong cung thưởng xuống mấy quả anh đào cho cô nương, cô nương ăn xong tùy ý trồng hai hột ở trước cửa, kết quả là bây giờ cây cũng đã lớn, năm nay cây anh đào đã rất cao, hoa anh đào đã bắt đầu nở rất nhiều nhưng chưa kết quả.
Nghe nói cây anh đào phải ba, bốn năm sau mới có thể ra quả, cây anh đào này sợ phải chờ hai năm nữa mới có quả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-323.html.]
Xu Xu cầm chén đào ăn sạch sẽ không còn miếng nào, phân phó Trân Châu nói: “Để Hạnh nhi và các nàng ấy lấy mấy quả đào còn lại bên trong giỏ trúc đi phân chia một chút cho mọi người, chia nhỏ rổ, cho Đại bá mẫu, Tam thúc mẫu, đặc biệt là phải nhớ đưa vài rổ cho tổ phụ tổ mẫu cùng với mẫu thân trong nội viện, trước hết để cho tất cả mọi người nếm thử những quả đào tươi này.” Dứt lời, Xu Xu tạm phân phó sau đó suy nghĩ lại và nói: “Hơn nữa, đưa một chút cho Phục thần y và Đại sư huynh ở Đức Thiện Đường, còn có Thục Vương và Chu sư phụ cũng đều đưa cho bọn họ mỗi người một rổ.”
Trân Châu nhỏ giọng nói: “Cô nương, những quả đầu tiên kia có đem cho trong cung không?”
Xu Xu nói: “Để mai đi, ngươi trước tiên đến kia hái chút mẻ đào mới để chuẩn bị đưa vào trong cung.” Nàng cùng Thục Vương đính thân, cũng xem như con dâu của Hoàng gia, những quả đào này dù không phải vật quý hiếm, nhưng cũng là một phần tâm ý.
Trân Châu lập tức nói: “Nô tỳ hiểu rồi.”
Bên ngoài nha hoàn rất mau đưa hai giỏ đào lớn cho chia thành các rổ nhỏ, sau đó đưa qua cho các phòng.
Thời điểm Trân Châu trở về do dự nửa ngày mới nói với Xu Xu“ Cô nương, Tần công tử giống như ở trong phòng Nhị công tử dùng bữa.”
“Tần Yến Đường sao?” Xu Xu có chút hoảng hốt, từ lúc cùng Tần đại ca nói rõ ràng mọi chuyện, về sau nàng gặp qua Tần đại ca duy nhất một lần, cũng là trong viện của Nhị ca.
Xu Xu nói: “Còn có quả đào nào không? Cũng đưa một rổ đến cho Tần đại ca, nói là trong phủ có mẻ đào đầu tiên, đưa cho Tần đại ca một rổ nếm thử.”
“Tuân mệnh, nô tỳ sẽ lập tức đi làm.”
Trong nội viện chỉ còn có hai rổ đào nhỏ, Trân Châu ôm một rổ nhỏ quay trở lại trong viện Nhị công tử, Tống Ngọc Cẩn đang cùng Tần Yến Đường thương lượng một chuyện, nghe nói tiểu nha hoàn bên người Xu Xu cầu kiến, liền cho người đó tiến vào, Trân Châu đưa quả đào tới và nói rõ lời mà Xu Xu nhắn lại, Tần Yến Đường nghe xong, thần sắc có chút ngơ ngẩn, tiếp nhận rổ đào và nói cảm ơn Trân Châu.
Trân Châu khoát tay một cái nói: “Đồ vật đã đưa đến, nô tỳ xin cáo lui.”
Chờ Trân Châu rời đi, Tần Yến Đường nhìn qua quả đào trong rổ như nước trong veo không biết nghĩ gì.
Tống Ngọc Cẩn vỗ vỗ bả vai bằng hữu, sau đó cũng không nói nhiều.
…………