Thời gian trôi qua nhanh, thoắt cái đến tháng năm, đây là thời điểm phủ Định Quốc Công bắt đầu chuẩn cho lễ trưởng thành của Xu Xu, tháng sáu chính là sinh thần Xu Xu, năm chỉ tổ chức bữa cơm đoàn viên nhưng năm nay khác, Thôi thị thương lượng với Xu Xu, dự định sinh thần và lễ trưởng thành năm nay đều sẽ cùng tổ chức một ngày cho thuận tiện. Xu Xu nghĩ thấy cũng hợp lý nên tất nhiên đồng ý vì đại đa các cô nương đều đính khi tổ chức lễ trưởng thành. Chính vì sắp thành gia lập thất nên thứ đều đổi, nhất là tâm lý chuẩn gả chồng, thê tử, mẫu .
Việc hôn nhân của Xu Xu định , sinh nhật mười lăm tuổi cũng nhanh đến, tháng sáu sinh nhật tháng chín là lúc xuất giá, sinh nhật tổ chức lễ trưởng thành cũng phiền phức, bằng tổ chức lễ trưởng thành và sinh nhật cùng một ngày thì chuẩn cũng hơn và chu đáo hơn.
Lễ trưởng thành của Xu Xu phần lớn là Thôi thị cùng với Đại bá mẫu, Tam thúc quan tâm chuẩn thứ, mấy tháng đầu năm nay, bắt đầu từ Tết nguyên đán, phu nhân Tào Quốc Công tới cửa hàng may trang phục, Thôi thị liền cho Xu Xu đo qua kích thước, bắt đầu chuẩn hỷ phục, lễ phục để mặc trong buổi sinh thần với lễ trưởng thành.
Kỳ thật thời điểm Xu Xu về phủ Quốc Công, Thôi thị liền sai thợ may của Trân Bảo Các bắt đầu chuẩn các mẫu hỷ phục cho Xu Xu cùng Tống Ngưng Quân.
Về Tống Ngưng Quân xảy chuyện , Thôi thị cho thiêu hủy hỷ phục thành của nàng , nhưng hỷ phục của Xu Xu vẫn còn tiếp tục thêu thùa.
Hiện tại dáng dấp của Xu Xu so với cũng khác lắm, một nữa đo xong kích thước đó liền bắt tay việc thành hỷ phục cho nàng.
Những thứ đều cần Xu Xu quan tâm, thời gian nàng đổi quá lớn về việc hàng ngày, mỗi ngày vẫn là sẽ Đức Thiện đường khám bệnh, chữa bệnh cho .
Ngay từ đầu trong kinh thành còn bàn tán to nhỏ với , nhưng kì lạ là trong hoàng gia đều ai mở miệng phản đối, tất nhiên trong kinh thành các gia đình hào phú, bách tính, …còn thể cái gì , dám ho he một lời nào nữa. Một thời gian cũng chẳng còn ai bàn tán về chuyện nữa, coi đây là một chuyện vui lớn trong kinh thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-322.html.]
Chớp mắt, trời hạ, khí trời nóng bức, ngày hôm đó, Xu Xu từ Đức Thiện đường khám bệnh trở về, Linh Lung, Linh Thảo và Hạnh Nhi bỏ những quả đào hai cái giỏ trúc mang về Thấm Hoa viện, Trân Châu theo Xu Xu, Trân Châu đồ vật bên trong giỏ, ánh mắt ngời sáng lên, đưa tay bên trong giỏ nhặt hai quả đào, giờ nàng từng nếm thử quả đào nên cũng chút ngạc nhiên về phía Xu Xu.
Theo tính toán của Xu Xu thì vườn đào hẳn là tới lúc quả, mấy tháng những bông hoa trong vườn đào bắt đầu tranh đua nở mấy tháng liền, lúc đó vườn đào còn mở để tự do đến thưởng ngoạn. Xu Xu còn hái nhiều hoa đào để chế biến hoa đào nhưỡng, rượu hoa đào. Một vài tuần đó cây đào cũng thưa thớt hoa, kết nụ thành những quả đào nho nhỏ trĩu nặng cành, thu hút nhiều . Về bọn nha của Thấm Hoa viện còn đến hái một chút hoa đào, như thế thì quả đào sẽ sinh trưởng hơn.
Vườn đào nhiều năm trông coi nên bỏ hoang cỏ cây rậm rạp, Xu Xu thấy chút tiếc nuối nên Xu Xu liền bắt đầu sai đến dọn dẹp, nàng cho nhổ hết cỏ trong vườn, sai chăm nước bón phân nên mới vườn đào xum xuê tươi như bây giờ. Cho nên của phủ Quốc Công cũng đều ngầm thừa nhận mảnh vườn đào là tài sản của Xu Xu.
Năm nay, khí hậu thuận lợi nên đào cũng quả. Quả nhỏ nhất cũng bắt đầu cứng chuẩn già, thể hái ăn , Xu Xu liền phân phó bọn nha , thấy trái chín liền hái xuống.
Hôm nay bọn nha cũng hái hai giỏ.
Xu Xu trở nhặt mấy quả đào to nhất, ánh mắt lộ tia vui mừng, ngắm nghía quả đào trong tay, quả to hơn nắm tay nàng. Hình dạng trông thật thích mắt, trắng trắng hồng hồng, một lớp lông tơ tinh tế, hơn nữa quả đào cũng lớn, một tay của nàng cầm cho hết , một quả sợ là thể nặng đến mấy lượng.
Nàng cầm quả tay, vô thức đưa lên mũi ngửi. Chưa đến gần mũi thể ngửi thấy mùi thơm của đào, mùi dịu nhẹ trong veo hòa với mùi ngọt ngọt thanh thanh của quả.
Hạnh Nhi gần : “Cô nương , lúc các nô tì hái đào đều thèm chết, lén cắn một quả nhưng nghĩ đến cô nương một mực hết lòng chăm chút vườn đào, còn hưởng qua những quả đào , các nô tì đều nhịn chờ cô nương trở về để mời cô nương nếm thử .”