Xu Xu cũng tiễn Phù Hoa, Phù Hoa ở xe ngựa, nước mắt đầm đìa phất phất tay tạm biệt với Xu Xu. Xu Xu lên kín đáo đưa cho công chúa một cái bao quần áo nhỏ, “Về chúng lẽ nhiều cơ hội gặp nữa, khi chia tay thần nữ xin tặng cho công chúa thứ , về mong thể giữ liên lạc với qua thư.”
Phù Hoa tiếp nhận bao quần áo nhỏ, với Xu Xu: “Vậy ngươi cũng đừng quên mất đó.”
Xu Xu ôn nhu , “Thần nữ sẽ quên công chúa.”
Thục Vương ở bên cạnh của Xu Xu, Phù Hoa qua bọn họ, lau lau nước mắt, cùng Xu Xu , “Chúc ngươi và đại điện hạ sớm ngày thành , trăm năm hạnh phúc.”
Xu Xu lặng lẽ, mặt đỏ tới mang tai.
Xe ngựa dần dần rời , Cấm Vệ quân cưỡi ngựa hộ tống sứ thần của Tiêu Thận quốc, cùng với công chúa và quận chúa về nước.
Trên xe ngựa, Phù Hoa ôm bao quần áo nhỏ , Phù Chỉ ôn nhu an ủi, “Hoa nhi, chớ , về thể gửi thư cho Bảo Phúc huyền quân mà.”
Phù Hoa đang thút thít dần dần ngừng , nàng nghĩ ngợi điều gì, đó mở bao quần áo liếc mắt , bên trong là hai bình hoa đào, còn mấy cái bình sứ nhỏ, mở một cái bên trong đó chứa ba viên dược tròn, mấy cái bình sứ còn cũng là mấy thứ bột màu trắng trắng thơm, ngửi đều mùi thuốc, hẳn là bột thuốc.
Ngoài còn một phong thư, Phù Hoa mở xem, nàng cố tình né tránh tầm của Phù Chỉ một chút.
Phù Chỉ tự nhiên cũng tiện mà lén thư Bảo Phúc huyền quân cho Phù Hoa.
Thư Xu Xu cho Phù Hoa cũng dài, ngắn, chỉ là cho Phù Hoa tác dụng của những quần áo trong bao đồ và tác dụng của những bình sứ đó, ba viên dược chính là Tham Hoàn, thể giúp cứu , cho dù là yếu ớt chỉ còn một cũng thể cứu , hơn nữa còn thể giải hàng trăm loại độc, thứ khác chính là Chỉ Huyết Tán, thể cầm m.á.u , mấy thứ còn , trong thư Xu Xu cũng nhiều
Phù Hoa xem xong bức thư, nàng ngơ ngác, gấp bức thư bỏ trong bao đồ, hai cái bình hoa đào nàng cũng cất kỹ, nàng ý định chia cho Phù Chỉ một bình nào cả.
Phù Chỉ mở miệng hỏi, nàng chỉ sờ sờ gò má. Trước đó Hoa nhi từng chia cho nàng một bình hoa đào, khi uống xong, da thịt trở nên mềm mại hơn nhiều, da thịt trắng trắng hồng hồng, đôi môi cũng hồng hào hơn, môi của nàng chút nhạt nhạt bây giờ hồng nhuận như là màu hoa đào.
Nàng nhớ , Hoa nhi mỗi vật gì cũng chia cho nàng , hai bình hoa đào chờ đến khi trở Tiêu Thận quốc, Hoa nhi khẳng định cũng sẽ chia cho nàng một bình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-321.html.]
một chuyện Phù Hoa nghĩ tới, hơn nửa tháng , rốt cuộc bọn họ cũng trở Tiêu Thận quốc, nhưng Hoa nhi chia cho nàng thứ đồ , thậm chí lúc đến nơi, cũng thèm chào hỏi với nàng mà trực tiếp cung.
…………
Đại Ngu quốc…
Chờ Phù Hoa bọn họ rời khuất tầm mắt, Thuận Hòa đế và đám đại thần đều tự cưỡi ngựa hoặc xe ngựa về thành.
Phó Liễm Chi với Xu Xu: “Để đưa nàng Đức Thiện Đường.”
Buổi chiều Xu Xu đúng là cần đến Đức Thiện Đường, nàng và Thục Vương cùng lên xe ngựa, đường nàng hỏi, “Sư , chuyện của công chúa báo cho Quốc vương của Tiêu Thận quốc một tiếng ?”
“Tất nhiên là .” Phó Liễm Chi , “Phụ hoàng phái Cấm Vệ quân theo chính là vì chuyện ”
“Thứ nhất chính là để bàn giao cho Quốc Vương của Tiêu Thận quốc, bàn giao kỹ càng chuyện công chúa trúng độc, mặt khác cũng nhắc nhở Quốc vương bên một chút, ngài thể vương vị, tin tưởng ông cũng sẽ tự kiểm chứng chuyện .”
Xu Xu gật gật đầu, “Muội cũng tặng công chúa ba viên Tham Hoàn, nếu như chuyện gì ngoài ý cũng thể cứu công chúa một , hi vọng chuyện đều thuận lợi.”
Về Xu Xu cũng Phù Hoa về Tiêu Thận quốc như thế nào, nhưng hẳn là Quốc vương của Tiêu Thận quốc sẽ để cho nữ nhi chịu thiệt thòi.
Xu Xu bận rộn, việc hôn nhân của nàng và Thục Vương cũng đến hồi quan trọng. Chờ khi sứ thần của Tiêu Thận quốc rời , Thuận Hòa đế liền để mang sính lễ đến phủ Định Quốc Công, đầu tháng ba mang sính lễ, đến giữa tháng ba, Khâm Thiên Giám chọn ngày tháng là ngày mùng một tháng chín, hai sẽ thành , việc đều trôi chảy, ngày đó chính là một ngày .
Phu nhân Tào Quốc Công tự đến cùng thương lượng với Thôi thị, đó quyết định thời gian thành hôn sẽ mùng một tháng chín.
Bây giờ đến lúc thành chỉ còn năm tháng, Xu Xu cũng bận rộn chuẩn thành .
Tháng sáu nàng mới tròn mười lăm năm tuổi, đúng lúc qua sinh thần chính là đến lúc lễ trưởng thành, chờ qua lễ trưởng thành thành cũng vặn.