Phù Hoa xong cả đều thẫn thờ, sắc mặt nàng chậm rãi trở nên trắng bệch, con mắt cũng chút đỏ, lắp ba lắp bắp , “Không thể nào, Xu Xu, ngươi đang gạt đúng ? Tỷ tỷ sẽ chuyện như ,.. chúng … chúng từ nhỏ cùng lớn lên, tối ngủ đắp chung chăn, y phục đồ trang sức đều cùng dùng, tâm sự gì của đều tâm sự với tỷ tỷ, tỷ tỷ cũng như thế, đầu tiên mà tỷ tỷ thích, tỷ tỷ tất cả đều giấu diếm với , tỷ tỷ cũng dịu dàng, ngay cả con kiến cũng giám giẫm, , tỷ tỷ thể là hạ độc chứ?”
“Người thử suy nghĩ kỹ một chút .” Xu Xu nhịn thở dài, “Ta cũng chỉ là vô tình ngửi mùi thơm của nàng cũng giống như là mùi ở trong m.á.u của , mùi vị nhạt, mấy ngày nay tiêu tán. Thức ăn hằng ngày của công chúa là nguyên nhân, loại độc nhất định là đưa trực tiếp miệng, thử suy nghĩ một chút, trừ ăn , còn chính là uống nước mới thể đưa loại độc miệng, thần nữ cũng là ai hạ độc với công chúa, chỉ là thần nữ những chỗ nghi vấn cho công chúa thôi”
Phù Hoa nhớ tới lúc khi mà trúng độc, tỷ tỷ đúng là mỗi ngày đều tự tay bưng một chén Bách Hoa tới cho nàng uống, còn “Đại Ngu quốc và Tiêu Thận quốc khí hậu khác biệt, mỗi ngày uống chút Bách Hoa của Tiêu Thận quốc là thể tránh sinh bệnh vì khí hậu khác .”
Mỗi Phù Hoa đều tủm tỉm tiếp nhận, lời cảm ơn với tỷ tỷ, đó uống một cạn sạch Bách Hoa ánh mắt ôn nhu của tỷ tỷ.
Nàng uống ước chừng bảy ngày, đột nhiên liền cảm thấy thể thoải mái, đó nóng lên, còn tưởng rằng là phát sốt, mời các thái y của Thái Y Viện cũng chẩn đoán bệnh là do nhiễm phong hàn nên dẫn đến phát sốt, bệnh tới ngày thứ ba thì nàng triệt để hôn mê.
Nhớ chuyện, Phù Hoa cũng nhịn mà cảm thấy kinh hãi.
Ngay cả Hoàng đế của Đại Ngu quốc cũng tìm bất cứ nào khả nghi. Chỉ cận nhất bên nàng mới thể tùy ý , cố ý khiến nàng chủ quan mất cảnh giác để chuyện mờ ám mà để dấu vết?
“Làm , thể là tỷ tỷ……” Sắc mặt của Phù Hoa trở nên trắng bệch.
Xu Xu chích kim một đầu ngón tay của công chúa để lấy máu, một bên khẽ: “Hai ngày công chúa trở về Tiêu Thận quốc, Hoàng Thượng khẳng định sẽ phái đưa , nhưng đường công chúa cũng đừng nghĩ nhiều, thần nữ cho chuyện , chỉ hi vọng công chúa thể đề phòng nàng . mà nhất định giả bộ như gì cả, chờ đến khi trở Tiêu Thận quốc, chuyện hãy mau chóng cho Quốc vương của Tiêu Thận quốc, ngài khẳng định sẽ tra cho manh mối để đòi công bằng cho công chúa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-320.html.]
Điều tra ở bên đó dễ dàng hơn nhiều so với điều tra ở Đại Ngu quốc, chí ít thể điều tra thêm những gần đây tiếp xúc với Phù Thiện, chắc chắn tra đến cùng là bọn họ hạ độc công chúa .
Phù Hoa lời nào, đau đớn đầu ngón tay cũng cảm thấy gì, mấy tắm nước thuốc, lúc mà Xu Xu lấy m.á.u cho nàng đều sẽ nhỏ giọng đau.
Lúc Phù Hoa lời nào, đầu ngón tay của nàng vẫn còn đang nhỏ máu, đặt hai tay lên hai thành của thùng tắm mà di chuyển, nước mắt lã chã rơi xuống.
Xu Xu yên lặng lau nước mắt cho nàng .
Rất nhanh đó, tắm xong nước thuốc, Xu Xu lau khô thể cho Phù Hoa mặc y phục cho nàng , lúc đại điện thì Phù Chỉ trở về, thấy Phù Hoa hốc mắt đỏ đỏ, nàng ôn nhu : “Hoa nhi xảy chuyện gì .”
Phù Hoa liếc nàng một cái, trầm trầm : “Muội nghĩ là qua hai ngày lên đường để về Tiêu Thận quốc, nhưng mà nỡ rời xa Xu Xu.”
Xu Xu ấm giọng : “Thần nữ cũng nỡ xa công chúa.”
Phù Hoa nhịn mà qua Xu Xu, nàng đích xác chút nỡ rời xa Xu Xu.
Qua hai ngày , Đại Lý Tự vẫn tiến triển gì, nhưng Phù Thiện cáo biệt với Thuận Hòa đế, bọn họ đến Đại Ngu quốc cũng hơn một tháng, tới lúc lên đường trở về Tiêu Thận quốc.
Thuận Hòa đế cũng ngăn cản họ, tự tiễn ba khỏi thành. Ông lấy lý do sợ bọn họ đường núi dễ gặp giặc cướp, nên Hoàng đế điều động thêm một đội Cấm Vệ quân đưa tiễn bọn họ, Phù Thiện cũng tiện từ chối.