Suối Tiên Trong Mơ - Chương 32
Cập nhật lúc: 2024-12-24 18:07:48
Lượt xem: 73
Còn có không ít người quen.
Đây là lần đầu tiên Thôi thị mang theo Xu Xu đi dự tiệc.
Đương nhiên là phải giới thiệu Xu Xu cho các phu nhân thái thái ở đây biết.
Trong kinh thành không thiếu cô nương mỹ nhân hòa hảo.
Nhưng mọi người lần đầu nhìn thấy Xu Xu đều kinh diễm, da thịt không tỳ vết, thoạt nhìn bộ dáng ngoan ngoãn khéo léo, nhưng có hơi gầy yếu.
Phần lớn ấn tượng đầu tiên của các phu nhân thái thái với Xu Xu không tồi, nghĩ đến nàng từ nhỏ đã ở nông thôn dưỡng bệnh, cũng đáng thương, bởi vậy nói chuyện với Xu Xu cũng rất nhẹ nhàng.
Xu Xu đi qua một vòng, đã biết không ít người.
Thật ra những người này nàng đều biết, dù sao cũng đã trải qua một lần.
Cho nên tên của những phu nhân thái thái, các tiểu thư cô nương ở đây nàng đều có thể nhớ kỹ, có trưởng bối lúc nói chuyện cùng nàng, nàng cũng có thể tôn kính gọi danh hào của đối phương, lại thêm phần như thuận ngọt ngào, tất cả mọi người đều thích nàng.
Thôi thị nhìn thấy Xu Xu như vậy, trong lòng cũng thấy xúc động.
Ba tháng trước, khi Xu Xu mới trở về nhà, bà vẫn mãi không quên được bộ dáng khiếp nhược quẫn bách của Xu Xu.
Chỉ ba tháng ngắn ngủi, Xu Xu thật sự tiến bộ kinh người.
Sau khi mọi người ngồi xuống, Tống Ngưng Quân ôn nhu nói: “Mẫu thân, con mang Xu Xu qua gặp mấy khuê hữu của con, Xu Xu luôn ở trong nhà, không có bạn bè, cũng nên quen những người này.”
Thôi thị nhìn về phía Xu Xu, Xu Xu kéo cánh tay bà dịu dàng nói: “Mẫu thân, Xu Xu muốn ở cùng ngài, không muốn cùng tỷ tỷ qua đó.”
Nàng cũng không muốn đi cùng Tống Ngưng Quân gặp mấy khuê hữu đó, đều là bạn của Tống Ngưng Quân, ánh mắt đều đặt trên đỉnh đầu, mỗi người đều tự xưng là tài nữ kinh thành.
Đời trước nàng ngốc nghếch hồ đồ theo Tống Ngưng Quân lại đó.
Mấy người bạn của Tống Ngưng Quân kia lôi kéo nàng thi thơ từ, nàng ở nông thôn mới quay về hai tháng, miễn cưỡng biết được vài chữ, làm sao có thể làm thơ này nọ.
Xu Xu bị mấy người kia nhục nhã, là Tống Ngưng Quân mở miệng nói, “Các người đừng có làm khó muội muội của ta, thuở nhỏ thân thể muội muội ta đã không tốt, vẫn luôn dưỡng bệnh ở nhà cũ, hiện tại thân thể mới khỏe hơn chút để học tập, làm sao có thể so với người bình thường như các người, thuở nhỏ còn có tiên sinh dạy, các người còn như vậy, sau này chúng ta cắt đứt liên hệ, đừng nói chúng ta là bạn bè.”
Mấy vị kia vội vàng ân hận.
Khi đó Xu Xu còn cảm kích Tống Ngưng Quân giải vây giúp nàng.
Ngẫm lại cũng thật ngốc.
Xu Xu bây giờ có thể làm thơ một chút, nhưng nàng không muốn cũng Tống Ngưng Quân giao tiếp gì với mấy khuê hữu kia của nàng ta.
Còn không bằng ở đại sảnh vui chơi giải trí, buổi chiều thì ngắm hoa, buổi tối có thể trở về.
Nàng càng muốn ngồi ở chỗ này nhẩm lại sách thuốc đã xem mấy ngày nay.
Kỳ thật Xu Xu biết lý do yến hội này để làm gì.
Tào Quốc Công là cữu cữu của Thục Vương điện hạ, lần này là muốn tìm một cô nương cho Thục Vương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-32.html.]
Nhưng Thục Vương điện hạ lại chưa từng coi trọng người nào, bữa tiệc cũng không xảy ra chuyện gì đặc biệt.
Nhưng thật ra cũng có một việc, xảy ra lúc buổi chiều, lúc ấy nàng lại làm một trò mất mặt trước mặt mọi người.
Lần này nàng định sẽ không như thế, lần này nàng ngay cả đi tiểu cũng không nghĩ tới.
Thôi thị thấy Xu Xu không muốn qua, cười nói với Tống Ngưng Quân: “Vậy Xu Xu ở đây cùng nương, Quân nhi, con qua đó xã giao là được.”
Tống Ngưng Quân nhẹ nhàng đáp vâng.
Đợi đến lúc Tống Ngưng Quân rời đi, Xu Xu cầm một chén trà nóng ngồi bên cạnh Thôi thị, nghe bà và bạn bè nhẹ giọng nói giỡn, trong đầu lại ngâm nga mấy loại thảo mộc trong sách thuốc mấy ngày nay.
Rất nhanh đã tới ngọ thiện.
Nữ quyến tách riêng với nam khách, chia ra hai viện.
Xu Xu ở bên nhóm nữ quyến dùng xong ngọ thiện, buổi chiều phải tới hoa viên bên kia ngắm hoa.
Hoa viên phủ Tào Quốc Công rất lớn, sắc màu rực rỡ, muôn hồng nghìn tía, vô cùng xinh đẹp.
Nhóm nữ quyến đều ở bên cạnh ngắm hoa, Xu Xu không thể ngồi một mình ở đại sảnh, nàng cũng đi theo.
Thưởng hoa tầm nửa canh giờ, bên cửa thùy hoa có tiếng khe khẽ của nha hoàn và mấy nô bộc.
Nghe có chút hơi ầm ĩ.
Phu nhân Tào Quốc Công Diệp thị gọi người qua bên đó xem một chút, ma ma nhanh chóng tới đó nói nhỏ với Diệp thị một hai câu.
Diệp thị cười cười, chờ ma ma lui ra, Diệp thị cao giọng nói: “Tuy rằng ở cách vách là nam khách, nhưng có một người biểu diễn hiếm lạ, các vị có muốn cùng đi xem một chút?”
Lúc này phần lớn nữ tử vẫn còn rất bình tĩnh, chỉ cần không phải nam nữ lén gặp mặt trao nhận, loại trường hợp lớn như vậy, nam khách nữ quyến gặp mặt cũng không sao cả.
Gia chủ đãi khách cũng đã nói như vậy.
Mọi người cũng không còn để ý nhiều nữa.
Thật ra các phu nhân thái thái đều rất rõ dự tiệc lần này để làm gì.
Nói là cách vách có biểu diễn mới lạ, nhưng cũng chỉ là muốn để mấy vị cô nương lộ mặt trước mặt Thục Vương điện hạ, không chừng Thục Vương điện hạ còn nhìn trúng cô nương nào.
Xu Xu nắm chặt các ngón tay, đời trước chính là lần hiếm lạ này làm cho nàng chơi đến mất thể diện.
Tất cả mọi người đều đứng dậy đi tới cửa thùy hoa bên kia.
Hoa viên bên này còn có nha hoàn trông giữ, nếu Xu Xu ở lại một người thì quá quái dị, nàng chỉ có thể cùng đi theo qua đó.
Xu Xu âm thầm nghĩ, lần này nàng núp ở phía sau không cần lắm miệng là được.
Đi theo phía sau Thôi thị, Xu Xu chậm rãi qua cửa thủy hoa, theo mọi người vào viện cách vách.
Cách vách là một cái hồ nhỏ, trước mặt chỉ thấy đầu người, Xu Xu nghe thấy có tiếng nói chuyện của mấy thanh niên.
Có tiếng một thanh niên, giọng bình thường, nhưng cả kinh kêu lên: “Tên tiểu súc sinh nhốt trong lồng sắt này cũng không thành thật, còn nhe răng trợn mắt, quả nhiên là thật sự hung dữ, không ai có thể khuất phục.”