Y thuật của nàng chắc chắn bằng sư phụ , nhiều căn bệnh nan y nàng đều từng gặp qua, sư phụ nàng cũng an tâm hơn.
Phó Liễm Chi : “Đã phái đến Đức Thiện Đường .”
Xu Xu theo Thục Vương khỏi phủ Quốc Công, chiếc xe ngựa sơn mài đen, xe ngựa chạy về phía hoàng cung.
Dọc theo đường , Phó Liễm Chi kể chi tiết sự việc cho Xu Xu , quá nhanh, giọng điệu nhạt nhẽo, biểu cảm càng nhạt nhẽo hơn.
Theo lời , Xu Xu sáng sớm ba ngày đột nhiên tiểu công chúa bệnh, thái y kiểm tra là bệnh phong hàn bình thường, đó kê thuốc, uống ba ngày vẫn chuyển biến , sáng hôm nay tiểu công chúa phát sốt, thần trí cũng tỉnh táo.
Chuyện kinh động đến cả vua Thuận Hòa, thậm chí ông tức giận, hạ lệnh Thái Y Viện nhất định chữa khỏi, nếu chữa khỏi thì e là Đại Ngu và Tiêu Thận quốc sẽ khó mà trở thành đồng minh với nữa, thậm chí khả năng Đại Ngu sẽ Tiêu Thận quốc trả thù, vì tất cả đều Tiêu Thận vương cực kỳ sủng ái tiểu nữ nhi .
Trong hoàng cung ai ai cũng hoảng sợ, Phù Chỉ cả ngày ở bên , Phù Thiện cũng sứt đầu mẻ trán thở dài.
Trong lòng Xu Xu hiểu rõ tiểu công chúa thể xảy chuyện.
Nàng với Thục vương: “Sư đừng lo lắng, sư phụ lợi hại, bệnh phức tạp đến ông cũng thể trị .”
Phó Liễm Chi nàng ừm một tiếng.
Dọc theo đường , hai cũng gì nữa, trong lòng Xu Xu cũng lo cho tiểu công chúa.
Thực nàng thích tiểu công chúa, xem nàng như một trong ít những bạn của , tiểu công chúa tâm cơ gì, tính tình đơn thuần.
Rất nhanh đến hoàng cung, vì là việc gấp, thủ dụ của vua Thuận Hòa nên xe ngựa cần dừng, trực tiếp chạy thẳng đến tẩm cung Phù Hoa ở.
Xu Xu theo Thục Vương đại điện, bên trong khí nặng nề, nhóm cung tỳ và nô tài cúi đầu hai bên, dám thở mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-312.html.]
Xu Xu và Thục Vương trong buồng, bên trong ít , vua Thuận Hòa, Triệu quý phi, viện sử Thái Y Viện, còn Phục thần y.
Ngoài Phù Chỉ và Phù Thiện cũng đều ở đây, nét mặt hai đầy lo lắng, đáy mắt Phù Chỉ còn quầng thâm, lẽ mấy ngày cũng nghỉ ngơi .
Phù Hoa giường, khuôn mặt nhỏ nhắn nóng đỏ bừng bừng, tiếng hít thở nặng nề, hẳn là thoải mái.
Phục thần y đang bắt mạch cho tiểu công chúa, qua một lúc mới đầu với Xu Xu: “Đồ nhi, con cũng đến bắt mạch cho công chúa thử xem.”
Xu Xu tiến lên bắt mạch cho Phù Hoa, mạch tượng dồn dập bình thường, thần trí Phù Hoa còn tỉnh táo, nhưng chau mày, khuôn mặt khó chịu, mở miệng thấy lưỡi trở nên vàng.
Trên Phù Hoa nóng như lửa đốt, còn nổi lên mụn nước, đúng là sốt cao đột ngột, nhưng mà – –
“Sư phụ, bệnh tình của công chúa đúng là thích hợp lắm, dù là mạch tượng là triệu chứng bên ngoài cơ thể, công chúa như sốt, nhưng mạch tượng đúng, tuy sự khác biệt nhỏ, mạch tượng của công chúa chút gấp gáp.” Giọng Xu Xu trong trẻo, trong tẩm cung tráng lệ chỉ giọng của nàng vang lên: “Hơn nữa, triệu chứng mụn nước nổi do phát sốt của công chúa cũng thích hợp.”
Xu Xu và sư phụ , trong mắt hai đều chút thận trọng.
là mạch đập của công chúa Phù Hoa gần giống như sốt, nhưng cẩn thận phân rõ, vẫn chút khác biệt.
Tình huống như , thì giống như nóng sốt, nhưng triệu chứng nóng sốt khác, mạch tượng cũng sẽ khác chút, triệu chứng phát bên ngoài cũng giống.
Phù Thiện lo lắng hỏi: “Thần y, sức khỏe công chúa thế nào ? Lần thần mang công chúa đến thăm Đại Ngu, tuyệt đối thể để công chúa gặp chuyện may.”
Sắc mặt vua Thuận Hòa và Triệu quý phi đều khó coi.
Phù Chỉ cũng lo lắng giường.
Phục thần y và Xu Xu gì nữa, Xu Xu sư phụ gì, mang hòm thuốc đến, lấy một con d.a.o nhỏ , dùng cồn rửa qua đưa cho Phục thần y.