Suối Tiên Trong Mơ - Chương 311

Cập nhật lúc: 2025-01-19 16:39:26
Lượt xem: 155

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng dùng lọ sứ trắng nhỏ, chỉ nhỏ bằng lòng bàn tay, bốn mươi lọ.

Phù Hoa mong chờ nàng.

Xu Xu liền cho Phù Hoa hai lọ, với nàng : “Mỗi ngày rót một thìa nhỏ dùng nước ấm hòa uống là .”

Phù Hoa ôm chặt hai lọ hoa đào ủ, tít mắt lời cảm tạ Xu Xu, lúc nàng đến là bắt Xu Xu, nhưng ngờ mới một ngày thích Xu Xu .

Chờ đến lúc Phù Hoa về cung, trời cũng tối xuống.

Phù Chỉ ở cùng tẩm cung với nàng , Phù Chỉ thấy nàng trở về, dịu dàng : “Muội về , a tỷ sai cung tỳ dọn cơm nhé.”

Phù Hoa hào phóng đưa một lọ hoa đào ủ trong tay cho đường tỷ, : “Tỷ, Xu Xu cho , chia cho tỷ một lọ.”

Phù Chỉ cầm lấy : “Đây là cái gì?”

“Hoa đào ủ.” Phù Hoa : “Xu Xu thể da.”

Phù Chỉ dịu dàng, giọng cũng nhẹ nhàng: “Có Huyền Quân ?”

Buổi sáng lúc rời khỏi tẩm cung tìm Bảo Phúc huyền quân gây khó dễ, nàng khuyên lâu, vẫn nổi giận đùng đùng đòi ngoài.

Nhìn hiện tại thì vẻ như và Bảo Phúc huyền quân chơi với vui.

Phù Hoa đỏ mặt : “Con Huyền quân .”

Phù Chỉ xoa xoa đầu thêm gì, mở lọ hoa đào ủ để chóp mũi ngửi, nhu hòa : “Thơm quá .”

“Xu Xu cái bảy ngày mới thể uống, chờ vài ngày nữa chúng nếm thử xem .”

… …

Ngày hôm , Xu Xu tiếp tục tương hoa đào, nàng mua ít mật ong rừng, thể đủ hơn hai trăm lọ.

Chủ yếu là bạn bè quá nhiều, xong đều chia cho mỗi một phần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-311.html.]

Ngày tiếp theo, Phù Hoa đến chơi với Xu Xu, tiếp tục giúp nàng hoa đào ủ, qua mấy ngày Xu Xu mới thành, tổng cộng hơn hai trăm lọ.

Cũng còn dư một ít hoa đào, Xu Xu cũng lãng phí, khi rửa sạch hoa đào bỏ vò rượu, nàng rót rượu , Xu Xu còn bỏ thêm chút cam lộ, nàng cũng rượu đào hoa thành , xem như tùy tiện ủ chơi, còn gọi đào hai cái hố trong vườn đào, chôn hai bình rượu hoa đào xuống gốc đào.

Hoa đào ủ Xu Xu nữ quyến trong phủ ai cũng phần, còn tặng cho hai vị sư phụ, Đại sư sư tẩu Phục Xuân Vinh và Thục Vương điện hạ mỗi hai lọ.

Cứ như Xu Xu còn trăm lọ, nàng để trong thư phòng, bảo quản cho uống dần, hoặc là cho nhà.

Cái nàng định bán, nếu nàng còn sống ở thôn Thủy Hương, cam lộ, hoa đào ủ, bán cho các thiên kim tiểu thư của nhà giàu ở trấn chắc chắn thể kiếm nhiều tiền, nhưng nàng về phủ Quốc Công, thiếu tiền, nàng mẫu , mẫu đối xử với nàng vô cùng , tiền bạc cho nàng cũng tiêu xài hết .

Cuộc sống của nàng cũng thoải mái hơn so với nhiều , thậm chí qua vài ngày nữa sẽ gả cho Thục vương vương phi, nhưng trong lòng nàng vẫn luôn nỡ, chút mờ mịt.

Thựa Xu Xu cũng ý thức nàng chút vấn đề về tâm lý, tính cách cũng quá yếu đuối, ngay cả khi nàng sống nữa, trong đầu nàng vẫn lộ cảm giác yếu đuối .

Thậm chí nàng cũng tin tưởng bất cứ ai, nàng thể đối xử với nhiều , dù cho , nhưng nàng vẫn tin tưởng họ.

Bóng ma tâm lý kiếp thể dễ dàng biến mất.

Xu Xu nghĩ đến những việc , nhịn thở dài.

Nhà họ Tống gần như đều đưa hết, chỉ còn phủ Thục vương đưa, cũng gần nửa tháng Xu Xu gặp Thục vương, lẽ cũng đang bận, cho dù trấn thủ biên cương, nhưng chuyện triều chính cũng nhiều, là Đại điện hạ, chắc chắn vua Thuận Hòa cũng dặn dò ít chuyện.

Xu Xu mấy lọ hoa đào ủ bàn trong thư phòng, định buổi tối lúc từ Đức Thiện Đường về sẽ đưa qua cho Thục Vương.

ăn sáng xong, bên ngoài bỗng nhiên đến, bước chân trầm , Xu Xu khỏi phòng liền thấy Thục vương, nàng ngẩn , hỏi: “Sư , qua đây?”

Mặt Phó Liễm Chi lạnh lùng, nhưng lúc thấy Xu Xu biểu cảm liền dịu xuống: “Công chúa Tiêu Thận quốc bệnh.”

Chỉ một câu, Xu Xu liền hiểu , khó trách mấy ngày nay tiểu công chúa đến tìm nàng.

Xu Xu hỏi: “Sao như ?” Cho dù bệnh thì trong cung cũng ngự y, y thuật của thái y trong cũng thể kém sư phụ, nhưng chắc chắn cũng kém quá nhiều.

Lí do sư phụ gọi là thần y, là vì sư phụ thể trị nhiều căn bệnh nan y.

Phó Liễm Chi : “Bệnh phong hàn, nhưng vẫn đỡ, ba ngày .”

Xu Xu thể chậm trễ, : “Vậy cùng sư tiến cung xem thế nào, sư phái tìm sư phụ chứ?”

Loading...