“Ngươi chính là Bảo Phúc huyền quân thuần phục hai hung thú ?” Phù Hoa hỏi Xu Xu.
“Hoa nhi đừng chuyện gì vô lý” Phù Thiền nữa lên tiếng ngăn , nhưng mà đến cùng cũng chỉ là Vương của Tiêu Thận vương, tiểu công chúa nuông chiều nên lớn lên mà sinh nông nỗi ăn càn quấy, tính cách của Phù Hoa công chúa chút ngang ngược.
Sao thể càn quấy như thế ở mặt huyền quân do Đại Ngu đế vương tự sắc phong, như thế thật đúng là quá phận, lỡ cẩn thận tổn thương hoặc xích mích gì với huyền quân thì cho dù Phù Hoa công chúa như thế nào cũng khó giải quyết thỏa.
Hơn nữa Phù Thiền cũng thiếu nữ mặt là Bảo Phúc huyền quân hình như là vị hôn thê Thục Vương, lo lắng Hoa nhi sẽ gây tai họa cho đoàn đại sứ.
Xu Xu dậy, nàng là Huyền Quân, Phù Hoa là công chúa, theo lý thì đáng lẽ nàng nên hành lễ với Phù Hoa công chúa, “Thần nữ vui vì gặp công chúa, thần nữ chính là Bảo Phúc huyền quân, đúng như lời công chúa , thần nữ may mắn thu phục một con báo xa-li và một con sư tử trắng, nhưng mà bọn chúng đều nuôi dưỡng ở hậu viện, tính tình dịu dàng ngoan ngoãn, hề tranh đấu qua với những con thú khác, cho nên khẳng định sẽ kém hơn với Tướng Quân của công chúa, vì thần nữ dám so tài cao thấp với Tướng Quân của .”
Nghe Xu Xu như , Phù Hoa trong lòng cảm thấy vô cùng tự đắc, giương giương đôi mắt lên, trong mắt tỏ lộ vẻ tự phụ của nàng , trong lòng nàng thì Tướng Quân của nàng chính là con thú lợi hại nhất, từ thuở nhỏ theo nàng cùng lớn lên, nó là một cao thủ săn, ngày thường nàng cùng với Tướng Quân lên núi, luôn luôn săn con mồi nhiều nhất.
Thực tế thì cho dù Đại Ngu quốc Tiêu Thận quốc, đều giống như , các quan gia vọng tộc đều thích nuôi một vài hung thú sủng vật, nàng lúc cũng vận may nên mới gặp Tướng Quân, lúc Tướng Quân vẫn còn là con non thì nhặt về nuôi.
Hơn nữa còn phân phó cho tín mang theo nó nuôi dưỡng ở bên nàng , cho nên nó mới gần gũi với nàng .
Nghe thấy Bảo Phúc huyền quân như , trong nội tâm nàng cao hứng, nhưng nàng sẽ bỏ qua cho huyền quân đơn giản như , bắt nàng vài chuyện để giải tỏa bầu khí tẻ nhạt nếu thì yến hội thực sự quá nhàm chán .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-302.html.]
Phù Hoa mới nghĩ : “Hay là huyền quân kêu mang báo xa-li và sư tử trắng trong cung ? Nếu thì thực sự đúng là quá nhàm chán .”
Xu Xu chút khẩn trương, bình tĩnh mới : “Công chúa, thần nữ mới thuần phục hai con báo Xa-li với sư tử trắng trong thời gian ngắn, cũng hề cho hai con hung thú tiếp xúc với lạ, thần nữ chỉ sợ chúng nó đả thương khác thì , hơn nữa phủ Quốc Công cách hoàng cung cũng là ngắn, cho về báo tin đưa chúng di chuyển tới đây cũng mất thời gian, nhanh nhất cũng chậm hơn một canh giờ, chẳng là đến quá buổi trưa mới tới.”
“Vậy cũng thôi” Phù Hoa chút mất hứng, nàng cũng thật sự cố tình gây chuyện với Xu Xu. Cho nên cũng quá thất vọng.
mà huyền quân thuần phục hai con sủng vật , nàng cũng là tò mò và hiếu kì, bọn chúng đều là nhân tính giống như là Tướng Quân .
Phù Hoa đang nghĩ ngợi, phát hiện Tướng Quân bỗng từ xuất hiện kéo kéo mép váy của nàng , bỗng nàng kinh ngạc thấy Tướng Quân dần lên qua phía đối diện.
Phù Hoa lập tức vui mừng : “Tướng Quân, ngươi trở về đây!”
Những trọng thần đang cùng với nhóm Tần phi ở hậu cung đều hù dọa một chút, dù họ cũng sói xám nhân tính, nhưng đến cùng nó vẫn là hung thú, nếu như bọn thú thật sự mà phát cuồng, bọn họ cũng thể tránh sự nguy hiểm
Sắc mặt Thuận Hòa đế dần dần trở nên trầm tư, trong lòng cũng chất chứa nhiều suy nghĩ.
Ngoài cung điện, tất cả thị vệ đều chuẩn tư thế đề phòng bất trắc, mắt chăm chăm chớp mắt con sói , thị vệ nào cũng đặt tay giữ ở chuôi kiếm sáng loáng, thì giữ ở bội đao, lăm lăm con sói xám , chỉ chờ sói xám chút hành động dị thường liền sẽ lập tức tiến lên tay khoan nhượng.
“Tướng Quân!” Phù Hoa công chúa cũng chút gấp gáp, hoảng hốt lớn tiếng, “Mau trở đây.” Đây là thứ nhất Tướng Quân lời nàng.