Xu Xu bọn nha tắm rửa chải đầu xong, bôi hương hoa lên tóc, lau tóc xong xuôi còn chuẩn thêm hương hoa quế.
Xu Xu ngửi ngửi mùi , nàng thích mùi lắm, quá nồng, nàng vội vàng ngăn cản, “Linh Lung, cần thêm nữa , thơm .”
Linh Lung : “Cô nương, mùi thơm mà, cô nương trong thành đều thích dùng những thứ son nước mùi nước hoa như thế .”
Đây đều là hương cao do Hoa Trứ các điều chế , mỗi tháng đều mang tới phủ Quốc Công.
Nữ quyến trong phủ đều dùng mấy hương cao và son nước .
Xu Xu ngày thường dùng hương cao, nếu tham gia yến hội cũng dùng một ít, lúc mùi hương quá nồng đậm thì ngủ một giấc đến sáng hôm thì mùi thể tán một chút.
Cô nương thích, Linh Lung cũng bôi cho cô nương.
Chờ cô nương lau tóc xong, Linh Lung thấy cô nương mặc áo lụa, mái tóc đen buông lỏng ở , khuôn mặt trắng trẻo nhỏ nhắn, đến bất ngờ.
Sau khi ăn tối xong thì Xu Xu ngủ sớm, sáng hôm dậy sớm để chuẩn quần áo .
Hôm giờ dần, Xu Xu rời giường, nha bà tử bưng thau đồng và khăn , bắt đầu rửa mặt, chải tóc và quần áo cho Xu Xu.
Khác với những tham gia cung yến như đây, bây giờ nàng mặc quần áo phục sức của huyền quân.
Đợi đến lúc Xu Xu mặc xong thì nô bộc trong phòng dám thở thành tiếng, Linh Lung cô nương, nàng nghĩ tối hôm qua cô nương là tuyệt sắc, nhưng trang phục hôm nay cô nương mặc kinh diễm một cách khác, cho nhịn mà khuôn mặt tuyệt thế của nàng.
Xu Xu ở gương đồng, chút tự nhiên, thật sự giống với ngày thường.
Xu Xu tới viện của Thôi thị, tính toán với mẫu một tiếng ngoài, Thôi thị thấy nữ nhi mà cũng run cả .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-299.html.]
Lúc mới hậu tri hậu giác thật sự hiểu , lúc tìm một nhà môn hộ thấp cho Xu Xu quả là một ý tưởng sai lầm, cảnh như , cũng chỉ Đại điện hạ mới thể che chở cho bảo bối của bà.
Thôi thị hiểu , trong lòng thở dài, mặt thể hiện, với Xu Xu: “Bảo bối tới đây.”
Xu Xu qua, Thôi thị hỏi: “Có cần ăn một chút mới ngoài ?”
Xu Xu lắc đầu, “Mẫu , cần , sáng sớm con dùng tổ yến đường phèn.” Nàng dám ăn nhiều, sợ tiến cung mà cần đến tịnh phòng thì tiện, hơn nữa còn là đầu tiên nàng cung.
“Bảo bối của nương trưởng thành .” Thôi thị xoa hai má Xu Xu, ánh mắt ôn nhu, hốc mắt dần dần đỏ, bà nhớ tới mười ba năm Xu Xu chịu khổ, trong lòng hiểu rõ Xu Xu và bọn họ luôn chút ngăn cách, cho dù nàng đối xử với phủ Quốc Công nhưng vẫn tín nhiệm bọn họ.
, tín nhiệm , ngay từ đầu bọn họ sai .
“Mẫu , còn sớm nữa, con cung đây.”
Thôi thị vỗ vỗ tay Xu Xu, “Mau .”
Hôm nay Định Quốc Công cũng tiến cung, tổ tôn một dùng kỵ mã, Xu Xu xe ngựa, tới cửa hoàng cung, hai mới cùng .
Hôm nay mở tiệc chiêu đãi các trọng thần trong triều, vương công hầu tước, Xu Xu chỉ là ngũ phẩm cáo mệnh, mấy chút công mời , lúc nhiều nữ quyến khác thấy Xu Xu thì kinh ngạc.
Vinh Xương công chúa cùng Huệ An quận chúa xuống ngựa, thấy Xu Xu thì cũng ngẩn .
Các nàng Xu Xu sắc phong huyền quân, nhưng huyền quân chỉ là ngũ phẩm, theo lý thuyết thì tư cách cung.
Lúc chuyện ở lễ cập kê của Huệ An, Vinh Xương công chúa bồi thường một chậu ngụy tử, cho nên giờ phút bà cũng thành kiến quá lớn với Xu Xu.
Anh vương phi cũng mang theo Khang Bình quận chúa cung, hai xuống xe ngựa thấy Xu Xu, Khang Bình vẫy vẫy tay với Xu Xu, nhỏ giọng gọi: “Xu Xu.”