Phó Liễm Chi cúi đầu nàng : “Đi qua .” Hắn từng qua nhiều nơi.
Xu Xu hỏi một vài chuyện khác, dần dần buồn ngủ, hôm Đại tẩu sinh, cả đêm nàng ngủ, ban ngày cũng nghỉ ngơi, cho nên đêm hôm qua ngủ mấy canh giờ vẫn đủ.
Nàng che miệng ngáp một cái, Phó Liễm Chi khẽ: “Ngủ một lát , đến chiều Tiêu Thận quốc mới thành.”
“Ưm.” Xu Xu nheo mắt đáp , thật sự chịu nổi định dựa gối ngủ một lát thôi, khi ngủ mê mệt nàng còn nghĩ, hình như thật sự còn e ngại chút nào nữa .
Xu Xu dễ ngủ, nàng nhanh chóng giấc ngủ.
Nàng nghiêng gối, hai mắt nhắm chặt, sợi tóc mềm mại rơi gương mặt nàng.
Da thịt nàng như dương chi bạch ngọc loại thượng hạng, mềm mịn nhẵn nhụi, một chút tỳ vết nào.
Phó Liễm Chi bên cạnh nàng, ngắm khuôn mặt đang lúc ngủ say, một lúc mới đưa ngón tay đẩy sợi tóc gò má nàng xuống.
Hắn ngay ngắn lâu, hề động, vẫn chăm chú nàng.
Sau nửa canh giờ, bên ngoài vang lên tiếng ồn ào và từng đợt thét chói tai của dân chúng.
Xu Xu cũng tiếng ầm ĩ đánh thức, nàng buồn ngủ mơ màng hỏi: “Sư , sứ giả Tiêu Thận quốc đến ?”
“Uhm.” Phó Liễm Chi đưa cho nàng một cốc nước ấm, : “Thức dậy uống chút nước ấm .”
Xu Xu tiếng cảm tạ, cầm lấy cốc , uống nước ấm quả nhiên nàng tỉnh táo hơn nhiều, thấy tiếng ầm ầm bên ngoài, nàng dậy đến song cửa sổ, Phó Liễm Chi ngay bên cạnh nàng.
Bên ngoài hai bên đường nhiều dân chúng tụ tập, còn cấm vệ quân duy trì trật tự, nên ai dám xông loạn giữa đường.
Xa xa một đoàn đến, dẫn đầu phía là một nam tử trung niên cưỡi con ngựa trắng, khuôn mặt nho nhã, cách ăn mặc giống với nam tử trong kinh thành, thêm vài tầng áo bào, nam tử cũng tết tóc, chỉ dùng dây tơ lụa cột gáy, cái trán còn quấn dây bện, phía treo một viên bảo thạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-298.html.]
Binh lính theo phía , ở giữa là hai thiếu nữ cưỡi hai con ngựa trắng, cách ăn mặc của thiếu nữ cũng giống với nhóm khuê tú trong kinh thành, tóc cũng thắt thành búi, mà đan thành từng sợi, đeo theo trang sức bạc, mỉm đáng yêu, cần cổ đeo một chuỗi ngọc giống nữ tử Trung Nguyên thường đeo, nhưng đều từ bạc.
Hai nữ tử con ngựa trắng, một đôi mắt linh động, mỉm đáng yêu, thì dịu dàng thùy mị.
Khiến Xu Xu chú ý cái , mà bên cạnh con ngựa trắng thiếu nữ mỉm cưỡi còn một con thú màu xám theo.
Nhìn thì giống chó, nhưng hình to lớn hơn chó bình thường nhiều.
“Đó là sói.” Phó Liễm Chi Xu Xu .
Xu Xu đỏ mặt, nàng cũng chú ý đến, đúng là một con sói, cái đuôi nó rủ xuống.
Con sói là sủng vật của thiếu nữ ? Ngàn dặm xa xôi mà cũng theo đến kinh thành, hơn nữa bộ dạng nó cũng sợ đám xung quanh, thể thấy thường xuyên nuôi thả.
Thiếu nữ hoạt bát chút hưng phấn, đầu xung quanh, nữ tử dịu dàng bên cạnh nghiêng qua gì đó, thiếu nữ mỉm liền lè lưỡi.
Đoàn chậm rãi đường phố, dân chúng bên đường đều thích thú.
Xu Xu lấy tinh thần, nếu ngày mai tham dự cung yến thì chắc chắn hôm nay về sớm chuẩn .
Phó Liễm Chi cũng , : “Đi thôi, đưa về phủ.”
Đưa Xu Xu về Phủ Quốc Công xong, Phó Liễm Chi hoàng cung một chuyến, là Đại hoàng tử của Đại Ngu, tiếp đãi sứ thần liên bang cũng mặt.
Xu Xu về Phủ Quốc Công, quả nhiên Thôi thị đến tìm nàng, với nàng chuyện ngày mai tham dự cung yến.
Ngày mai Tống Xương Đức cũng sẽ tiến cung, nhưng ba vị phu nhân trong phủ thì tham dự, các bà vẫn cáo mệnh, còn Xu Xu là ngũ phẩm cáo mệnh.
Trên thực tế ngũ phẩm cáo mệnh cũng là gì, nhưng Xu Xu là vị hôn thê của Thục vương nên cung yến chắc chắn nàng cũng tham dự.
Cung yến tất nhiên thể qua loa, Thôi thị sai nha Thấm Hoa Viện tắm rửa chải đầu, cắt sửa móng tay móng chân, quét sơn móng tay cho Xu Xu, màu sơn móng đều dùng những đóa hoa nhất nở trong đình viện thành, kết hợp sơn lên cả những ngón chân xinh xắn mượt mà của nàng.