Suối Tiên Trong Mơ - Chương 292
Cập nhật lúc: 2025-01-17 22:12:13
Lượt xem: 24
Mặc dù cách ngày Tống Ngọc Bách đều gửi thư về Phủ Quốc Công, nhưng trước mắt đã ba tháng chưa có tin tức gì, Đại tẩu cũng sắp sinh rồi, không biết Đại ca như thế nào, có thể trở về một chuyến được không, sợ là không thể đi, dù sao đã vào quân doanh rồi thì phải có quân quy.
Tống Ngọc Bách sao?
Phó Liễm Chi nhìn Xu Xu nói: “Tống trường thượng rất cố gắng, một tay dùng giáo dài rất tốt.”
Thậm chí còn cực kỳ liều mạng, trên chiến trường c.h.é.m g.i.ế.c địch như điên, từng hai lần bị thương nhẹ, chỉ trong một năm ngắn ngủi mà đã trở thành trường thượng, đã dần trưởng thành hơn, không còn quần là áo lượt chỉ biết sống phóng túng như lúc còn ở kinh thành, hắn liều mạng vì người mình yêu thương.
Xu Xu chớp chớp mắt, ý của điện hạ là hiện tại Đại ca đã thành trường thượng, xem như là một chỉ huy nhóm quân lính nhỏ, cai quản hai mươi ba mươi binh lính sao.
Nàng rất vui mừng, bưng cốc trà nhẹ nhàng tươi cười, đôi mắt cong cong, Đại tẩu biết được tin này chắc chắn sẽ rất vui, chỉ là Đại ca không thể tùy tiện rời khỏi biên thành.
Nhớ đến điều này, ánh mắt Xu Xu lại rơi vào khuôn mặt nam tử ngồi đối diện, nàng hỏi: “Điện hạ vẫn phải về biên thành sao?”
“Tạm thời không cần.” Phó Liễm Chi nói.
Thực ra không phải lúc nào hắn cũng cần phải đóng quân ở biên cương, trước kia cảm thấy kinh thành không có gì quan trọng để hắn chấp nhận ở lại, hiện tại thì – –
Ánh mắt hắn rơi vào thiếu nữ với đôi mắt trong veo, hai má nõn nà phía đối diện.
Dọc theo đường đi cũng không quá im lặng, nhưng đa số đều là những câu hỏi của Xu Xu.
Ban đầu nàng còn rất e ngại với hắn, nhưng lúc này lại phát hiện hắn cũng không phải La Sát đáng sợ, hình như dần dần cũng không còn sợ hắn nữa rồi.
Về đến vương phủ, đi thẳng đến cửa phía nam, Chu Tử Ông nghe thấy tiếng gõ cửa tự mình ra mở cửa, thấy trước cửa một nam tử cao lớn mặc cẩm y màu đen, đứng bên cạnh là một tiểu cô nương xinh đẹp, mặt trắng nõn nà, lúc tiểu cô nương nhìn thấy ông ấy đôi mắt lấp lánh, nói: “Sư phụ, đã lâu rồi không gặp người.”
Tính tính ngày, phải gần nửa tháng rồi nàng không qua bên Chu sư phụ rồi.
Chu Tử Ông cũng rất vui vẻ, ông ấy cũng biết hình như Đại đồ đệ sắp sửa đính hôn với Tiểu đồ đệ rồi.
Uhm, đây cũng xem như đã thân lại càng thân, chậc chậc, tiểu tử thúi này đúng là im hơi lặng tiếng thế mà lại lừa gạt được cô nương xinh xắn đáng yêu vào tay.
Nhưng mà rất tốt, đứa nhỏ Liễm Chi này là ông ấy nhìn hắn lớn lên, là người rất có trách nhiệm.
Hai người theo Chu Tử Ông vào trong tiểu viện tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-292.html.]
Trong tiểu viện tử rất sáng, lại còn ngập tràn hoa cỏ chiếm hết nửa viện.
Ba người là quan hệ thầy trò, một năm Phó Liễm Chi không ở đây, Xu Xu và Chu lão gia tử đã rất quen thuộc, tiểu nha đầu thao thao bất tuyệt nói chuyện với sư phụ.
Lúc ăn cơm cũng không rảnh rang, chẳng qua toàn bộ quá trình Phó Liễm Chi đều im lặng không nói gì.
Dùng xong bữa tối, sắc trời gần như đã tối, Phó Liễm Chi hỏi Xu Xu: “Có muốn qua tiền viện uống chút trà hay không?”
Chu lão gia tử vẫn ở bên cạnh, nghe thấy lời này chậc chậc hai tiếng, Xu Xu đỏ mặt, cũng không từ chối.
Hai người liền đi qua cửa nhỏ thông giữa tiểu viện tử với vương phủ, lúc đi đến trước cửa, Xu Xu quay đầu vẫy vẫy tay với Chu lão gia tử.
Chu lão gia tử cũng khoát tay, ý bảo họ mau đi đi.
Đi qua cửa nhỏ kia là một đoạn đường đá xanh im ắng sâu thẳm, tuy là đầu mùa xuân, nhưng vẫn còn hơi lạnh.
Xu Xu vẫn khoác áo choàng, hai người đi song song về phía trước, bên cạnh không hề có nha hoàn hay tiểu tư nào, chỉ có hai người họ, chân trời vẫn còn vài tia nắng chiều, trên bầu trời còn lại một vài tia sáng lờ mờ.
“Điện hạ, thuốc lúc trước thần nữ tặng cho ngài đã uống chưa?” Đột nhiên Xu Xu nhớ đến chuyện này, đó là điều dưỡng thân thể, nàng vẫn nhớ hắn có một vài bệnh cũ chưa dứt hẳn.
Phó Liễm Chi không nói gì, rất lâu sau mới nói: “Chưa.”
Chưa? Xu Xu chớp mắt vài cái, sau một lúc lâu mới đoán ra được, có lẽ là bị hắn dùng để tặng cho người khác rồi, người hắn để ý nhất chắc là Hoàng đế và Chu sư phụ.
Xu Xu âm thầm thở dài, định một lát nữa sẽ giúp hắn bắt mạch xem thế nào, rồi sẽ phối cho hắn một ít thuốc thích hợp hơn.
Rất nhanh đã đi đến Thiên viên, qua hai cửa thùy hoa phía trước là đến viện Thục Vương ở.
Lúc đi đến Thiên viên, Xu Xu phát hiện trong vườn hình như có tiếng động, nàng ngẩng đầu nhìn, liền đối diện với một con hổ trắng uy mãnh xinh đẹp cũng đang tản bộ ngoài vườn.
Xu Xu chớp mắt.
Đây chính là con hổ trắng mà Thục Vương nuôi trong lời đồn sao?
Hình như Thục Vương cũng không thường xuyên ở bên cạnh nó cho lắm, nên kiếp trước Xu Xu làm hồn ma bay vào cung cũng không thấy con hổ trắng này.