Sắc mặt Tần Yến Đường tỏ vẻ cả, Xu Xu chút thở nổi, nàng cảm thấy chuyện rõ ràng, lúc nên vì lòng riêng mà nghĩ cách như . Nàng ngẩng đầu Tần Yến Đường ấm giọng : “Đương nhiên, Tần đại ca, mãi mãi là trưởng của Xu Xu.”
Nàng thê tử tương lai của Tần Đại ca , cũng là khuê nữ nhà giàu quyền thế thực sự, nhỏ nhắn xinh xắn, ngây thơ hồn nhiên, thích nũng, sùng bái như một vị hùng lợi hại nhất đời . Người ngoài đều triều đình Tần thủ phụ tàn nhẫn, nhưng đối xử với kiều thê trong nhà vô cùng sủng ái, sinh một đôi nhi nữ, hạnh phúc mỹ mãn.
Thậm chí, Xu Xu cũng từng lén tham luyến, thèm tình cảm hạnh phúc mỹ mãn , nhưng chắc chắn là của nàng.
Nàng và thê tử tương lai của Tần đại ca giống , cũng sẽ thích hợp.
“Tần đại ca, về phủ Quốc Công .” Xu Xu cáo từ với .
Tần Yến Đường ấm giọng : “Được, đường cẩn thận.”
Xu Xu gật đầu, một cái, mới xoay đầu ngõ, mãi đến góc rẽ còn thấy bóng dáng nữa, Tần Yến Đường mới tiếp tục trong nhà, nhưng chậm, lưng cũng thẳng.
Xu Xu dẫn nha qua xe ngựa đỗ trong con hẻm, thấy bên cạnh xe ngựa của nàng một chiếc xe ngựa sơn mài màu đen, nàng nhớ rõ chiếc xe ngựa , là của Đại điện hạ.
Xu Xu sợ run lên, thấy rèm xe đẩy , lộ khuôn mặt tuấn mỹ và lạnh lùng của Thục Vương, : “Lên xe , buổi tối chúng cùng gặp sư phụ.”
Giọng như ngọc thạch, còn chút rét lạnh.
“Được.” Xu Xu cũng chần chờ nữa, đây tiếp xúc với , nhưng hiện tại hai định hôn sự, lâu nữa sẽ thành , nàng học cách sống chung với .
Phó Liễm Chi đưa tay, Xu Xu thấy bàn tay to thon dài đầy vết chai của , chậm rãi thò tay , bàn tay to cầm lấy bàn tay nhỏ của nàng.
Mềm mại xương.
Phó Liễm Chi rũ mắt xuống, nhẹ nhàng nhấc một cái, Xu Xu liền lên xe ngựa.
Xu Xu hai nha bên ngoài, : “Các ngươi về phủ , giúp với mẫu một tiếng, tối nay sẽ dùng bữa tối ở vương phủ.”
“Cô nương, nô tỳ ạ.” Hai nha chuyện Xu Xu đính hôn với Thục Vương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-291.html.]
Chờ xe ngựa Thục Vương , Trân Châu về phía chiếc xe ngựa chậm rãi chạy , buồn phiền : “Để một cô nương đến vương phủ đấy chứ?”
Linh Lung chậm rãi : “Có chuyện gì chứ? Thục Vương điện hạ võ công cao, buổi tối chắc chắn sẽ đưa cô nương về mà.”
Trân Châu gì đó thôi, nha đầu Linh Lung còn nhỏ tuổi, tính tình vô tâm, hiểu chuyện gì, cô nương nhà các nàng càng ngày càng xinh , Thục Vương cũng sắp sửa hai mươi, bên một kẻ hầu ngủ cũng , mà cầu cô nương nhà nàng, thể thấy thật sự thích, nhưng hai mươi tuổi, chắc chắn là chút…
Lỡ như, lỡ như Thục Vương nhịn khi dễ cô nương nhà nàng thì chứ?
Xu Xu lên xe ngựa, đối diện Thục Vương, cũng là giường, mặt đặt áo lông chồn bạc, bên cạnh còn cái bàn nhỏ, phía bày một bình nóng.
Vừa ngay đầu ngõ gió lạnh thổi, Xu Xu lạnh, nàng nóng bàn.
Bàn tay thon dài lực đưa qua, Phó Liễm Chi nhấc ấm nước đồng rót một cốc nước ấm đưa cho Xu Xu, : “Uống chút nóng .”
“Đa tạ điện hạ.” Xu Xu nhận lấy.
Trong lòng nàng đột nhiên chút lo sợ, điện hạ nàng tìm Tần đại ca ? Có thể nào khiến nghĩ nhiều ? nàng qua đây chỉ vì rõ ràng với Tần đại ca thôi.
Phó Liễm Chi cũng , hỏi nhiều, chỉ là nghĩ gì .
Xu Xu rũ mắt, một tay cầm cốc , ngọc bội ôn nhuận rũ xuống cổ tay nàng, nhớ đến thứ gì đó cổ tay, Xu Xu ngước đôi mắt mênh m.ô.n.g lên, một tay cầm cốc , tay nâng, lộ một đoạn cổ tay trắng nõn như ngọc, chiếc vòng tay đen nhánh và thẻ bài ngọc, Xu Xu nhỏ giọng : “Điện hạ, cái thể gỡ ?”
Đêm hôm đó, đột nhiên lẻn khuê phòng của nàng, đeo cái lên cánh tay của nàng.
Hiện tại đồng ý mối hôn sự , cũng nên gỡ thứ ?
Phó Liễm Chi cổ tay trắng nõn của nàng, : “Nàng cứ đeo , thể sẽ dùng đến.”
Xu Xu nghi hoặc, lắc lư thẻ bài ngọc cổ tay, cái thể lợi ích gì?
Được , nàng cũng hỏi nhiều nữa, bưng nóng uống một ngụm, nhớ đến gì đó, liền hỏi: “Điện hạ, Đại ca ở ngoài biên thành thế nào?”