Xu Xu ôm lò sưởi lắc đầu: “Không , .”
Chỉ là nhớ đến vòng tay ôm , hai má Xu Xu bắt đầu nóng lên.
“Thực sự đấy chứ?” Phương Châu Châu vẫn lo lắng: “Thục vương tìm Xu Xu gì ?”
Xu Xu than đỏ rực trong chậu, ấp úng gì, vẫn là Khang Bình : “Châu Châu đừng hỏi nữa, chuyện tự Xu Xu xử lý như thế nào, chúng ngoài ngắm cảnh đêm , thời gian cũng còn sớm nữa, xem thêm nửa canh giờ nữa thì nên về phủ .”
“Chúng ngoài ngắm cảnh đêm một lát nữa , Xu Xu cũng cùng .” Quả nhiên Phương Châu Châu cũng hỏi nhiều nữa, nàng cảm thấy Khang Bình đúng.
Xu Xu thở phào nhẹ nhõm, nhưng nghĩ đến lát nữa về còn với mẫu , khuôn mặt nàng nhăn thành một đoàn.
Đi theo Châu Châu và Khang Bình ngoài khoang thuyền, thấy thuyền lớn bên cạnh nữa, xem Thục Vương .
Xu Xu yên tâm chút, ôm lò sưởi theo hai vị khuê hữu xem cảnh đêm thêm nửa canh giờ nữa mới sai chèo thuyền cập bến, ba mỗi dẫn nha và phủ vệ của trở về.
Dọc theo đường , Trân Châu Linh Lung lo lắng chồng chất, các nàng cũng ở thuyền, tất nhiên chuyện Thục Vương bắt cô nương , nhưng thấy dáng vẻ của cô nương, các nàng cũng dám hỏi nhiều.
Xu Xu yên lòng, nàng còn đang suy nghĩ trở về thế nào với mẫu .
… …
Sau khi Phó Liễm Chi rời khỏi sông trực tiếp cung gặp Vua Thuận Hòa.
Vua Thuận Hòa bận rộn nhiều ngày, mới lục đục tiễn các sứ thần và các công chúa vương tử của liên bang các nước phụ thuộc về.
Ông hôm nay trưởng tử về kinh, cũng lúc mới thấy , liền hỏi: “Đã ăn tối ?”
Phó Liễm Chi gật gật đầu, Vua Thuận Hòa trưởng tử diện mạo xuất chúng trầm mặc ít lời, thở dài hỏi: “Về vì Tam cô nương Tống gia ?”
“Vâng thưa phụ hoàng.” Phó Liễm Chi : “Ngày mai nhi thần sẽ cho phu nhân phủ Tào Quốc Công đến phủ Định Quốc Công cầu .”
Vua Thuận Hòa cũng thấy bất ngờ, nhưng vẫn lên tiếng hỏi: “Không cần trẫm ban hôn?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-287.html.]
“Không cần.” Phó Liễm Chi .
Vua Thuận Hòa : “Được , con vui là .”
Nói xong chuyện , Vua Thuận Hòa hỏi: “Chiến sự biên cương thế nào ?”
“Biên cương Phiêu Kỵ đại tướng quân và vài vị phó tướng trấn thủ, nhi thần và Phùng Bắc Vương chiến đấu lớn nhỏ mười trận, Phùng Bắc Vương đều thất bại, gần đến cuối năm , tạm thời Phùng Bắc Vương sẽ xâm phạm đến.” Phó Liễm Chi ghế bên cạnh Vua Thuận Hòa, : “Chờ mấy ngày nữa, nhi thần sẽ về thành Bình Cao.”
Phùng Bắc Vương chính là tân vương của Bắc Địch, tính tình cao ngạo, dã tâm bừng bừng, thủ đoạn cũng vô cùng độc ác.
Vua Thuận Hòa : “Thành Bình Cao Phiêu Kỵ đại tướng quân trấn thủ trẫm cũng yên tâm, con hãy cứ lo hôn sự của .”
Nhi tử mười tuổi một chạy đến biên thành luyện, mãi đến năm mười lăm tuổi mới phong vương, thời gian năm năm đều ở biên thành, mãi đến hai năm Bắc Địch hề lực đánh trả, mới về kinh, Vua Thuận Hòa quá lo lắng tân vương của Bắc Địch, thời gian hai năm, căn bản Bắc Địch ngừng bồi dưỡng, để ý đến dân chúng Bắc Địch khổ cực, liền hủy hiệp ước đồng minh để đánh chiến, tiểu nhân, độ lượng thì khó thành đại sự.
Thành Bình Cao phòng thủ, khó công phá.
Hiện tại Vua Thuận Hòa quan tâm nhất chính là hôn sự của trưởng tử, ngày mai thể định hôn sự .
“Sớm thành .” Vua Thuận Hòa .
Phó Liễm Chi trầm mặc trong giây lát : “Nhi thần còn chuyện khác nên xin cáo lui .”
“Đi .” Vua Thuận Hòa khá sủng nịch hoàng trưởng tử .
Chuyện Thục Vương hồi cung nhanh chóng truyền khắp hoàng cung, hiện tại thời giờ cũng quá trễ, ít nhất nhóm chủ tử các cung vẫn ngủ.
Tam hoàng tử Phó Lệ Tố Đại Hoàng Huynh trở về, liền tìm Đại Hoàng Huynh, Triệu quý phi , tức giận : “Đứa nhỏ , thật sự là vụng về, Thục vương mới về cung chạy đến đó gì, còn tưởng rằng bọn là hai sinh, so với mẫu phi như bản cung, còn thiết với Thục vương hơn.”
Suy cho cùng cũng là cốt nhục từ trong bụng sinh , Triệu quý phi cũng lải nhải vài câu thôi.
Chờ Tam hoàng tử , Triệu quý phi dựa giường khó chịu, bà một lòng quan tâm nhi tử, hi vọng thể bước lên ngôi vị Thái tử, mà hề để mắt đến.
Lúc Phó Lệ Tố tìm Đại hoàng , Phó Liễm Chi đang về phía tẩm cung của Nhị hoàng tử, thấy Phó Lệ Tố, nhàn nhạt : “Tam hoàng .”