Suối Tiên Trong Mơ - Chương 286
Cập nhật lúc: 2025-01-17 10:46:48
Lượt xem: 26
Xu Xu chợt nghĩ đến chuyện hai người vừa mới bàn bạc xong chuyện đính hôn, hắn lại có yêu cầu như vậy, vốn hai người bí mật bàn bạc hôn sự đã không hợp lí rồi.
Xu Xu cảm thấy không ổn lắm,lắp bắp nói: “Điện hạ, không được đâu.”
“Vì sao?” Phó Liễm Chi không nhúc nhích.
Xu Xu nhỏ giọng nói: “Chúng ta vẫn chưa đính hôn, lén gặp mặt như vậy cũng không tốt.”
Phó Liễm Chi chớp mắt, nói: “Thực ra bổn vương có thể cho phu nhân phủ Tào Quốc Công đến nhà cầu hôn ngay bây giờ.”
“Điện hạ!” Xu Xu nóng nảy, nàng quay đầu nhìn ra ngoài khoang thuyền, sắc trời đã tối hẳn, giờ này rồi, ai còn đến nhà làm mai chứ?
Phó Liễm Chi vẫn bất động, dáng người cao ngất, không nhúc nhích nhìn nàng.
Xu Xu liền biết ý của Thục Vương, hắn định không ôm được nàng sẽ không để cho nàng đi sao?
Gương mặt nàng càng lúc càng đỏ, lỗ tai cũng hồng hồng, trong đôi mắt ướt đẫm lộ ra vẻ kích động, nàng nghĩ tính tình người này thật quá cổ quái, nếu thật sự không cho hắn ôm thì có thể nào cứ giằng co như vậy cả đêm hay không?
E là rất có khả năng.
Trong lòng Xu Xu kịch liệt run rẩy, hai má còn nóng ran lên, nàng cắn răng, nhắm chặt mắt lại, trực tiếp bổ nhào vào người hắn.
Vì nhắm mắt lại nên Xu Xu không nhìn thấy rõ, trực tiếp va vào người Thục Vương, bộ n.g.ự.c mềm mại của nàng va vào lồng n.g.ự.c cứng rắn của hắn, cái mũi chạm vào gò má hắn.
Va vào làm n.g.ự.c nàng đau, mắt cũng đau, đau đến mức nàng rướm nước mắt.
Xu Xu cảm giác mình đang được một lồng n.g.ự.c rộng lớn ôm lấy, khiến nàng cảm thấy ngoài ý muốn chính là, vòng tay ôm ấp này rất ấm áp, không khiến người ta cảm thấy quạnh quẽ như con người của hắn.
Nhưng Xu Xu vẫn cứng đờ người, lần đầu tiên nàng bị người khác phái ôm vào lòng như vậy, hai tay đặt trên bờ vai rộng cứng rắn của hắn, nhịn không được có chút kháng cự, lộ vẻ mờ mịt và không biết làm sao.
“Còn sợ ta sao?” Bên tai là giọng nói mát lạnh của hắn.
Xu Xu ngẩn ra, hình như cũng không quá sợ hắn, chỉ có chút cảm xúc xa lạ mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-286.html.]
Xu Xu không nói gì, hai tay đẩy vai hắn ra, thân hình hắn cao lớn, bị hắn ôm vào n.g.ự.c đều kín không kẽ hở.
Phó Liễm Chi ôm thiếu nữ vừa thơm lại vừa mềm mại, mà hình như hắn cũng không hề sinh ra cảm giác ghét bỏ, thậm chí còn muốn ôm nàng thêm một lát nữa.
Hắn chỉ ôm nhẹ một cái, rồi lại nhanh chóng buông thiếu nữ trong lòng ra, thấy nàng xấu hổ đỏ cả mặt, đôi mắt cực kỳ hoảng hốt, cũng không dám nhìn hắn nữa.
Hắn đứng dậy, xoay người đi ra ngoài khoang thuyền, nói: “Đi thôi, ta đưa nàng trở về.”
Xu Xu hốt ha hốt hoảng đứng thẳng, hai má nàng nóng ran lên, thừa dịp Thục Vương đi ra ngoài màn cửa, trong khoang thuyền chỉ còn một mình nàng, Xu Xu vội vàng đưa tay vuốt vuốt hai má mình, muốn hạ bớt nhiệt trên hai má, ngay chính bản thân nàng cũng cảm thấy hai má đang nóng bừng bừng lên.
Làm sao bây giờ, như thế này quay về có thể nào bị Châu Châu và Khang Bình nhìn ra được gì đó hay không?
Xu Xu ở lại trong khoang thuyền do dự rất lâu, chờ hai má bớt nóng đi một chút, nàng mới ra khỏi khoang thuyền.
Thục Vương đứng bên mạn thuyền, nhìn cảnh tượng phồn hoa của kinh thành xa xôi, trong đó từng ngọn đèn dầu nối tiếp nhau.
Nghe thấy rèm cửa phát ra tiếng động, Phó Liễm Chi quay đầu, vẻ xấu hổ trên gương mặt thiếu nữ đã tan đi, hắn nói: “Ta đưa nàng qua đó trước.”
Xu Xu nghiêng đầu nhìn thuyền bên cạnh, Châu Châu và Khang Bình không còn ở bên ngoài, hẳn là đang ở trong khoang thuyền.
Phó Liễm Chi đi đến bên cạnh Xu Xu, muốn đưa nàng qua thuyền bên cạnh, Xu Xu biết hắn định ôm eo nàng, nàng lo lắng người khác sẽ thấy được, vội vàng nói: “Điện hạ không cần đâu, tự thần nữ có thể qua đó được.” Nàng theo Chu sư phụ học chưởng pháp và kiếm pháp cũng không phải là học suông, sư phụ nói nàng đã tu được nội công, tự nàng vẫn có thể qua đó.
Phó Liễm Chi nhìn nàng.
Hai tay Xu Xu giữ lan can gỗ bên mạn thuyền, nàng nhớ đến vài chiêu sư phụ dạy.
Nhớ lời sư phụ nói, cảm thấy nội lực trong người lưu động, vận đến hai tay, mượn lực, mũi chân Xu Xu chạm nhẹ, đạp lên trên lan can gỗ, dưới chân lại nhẹ nhàng dùng lực, người nàng đã bay về phía thuyền đối diện.
“Về phủ đi.” Phó Liễm Chi thấy Xu Xu tiếp đất đi vào trong khoang thuyền, cũng xoay người rời đi.
– – – – – –
Xu Xu đi vào trong khoang thuyền, trong nháy mắt liền ấm lên, khoang thuyền có chậu than và lò sưởi nhỏ của nàng, Xu Xu cầm lò sưởi nhỏ từ trên cái sập lên.
Phương Châu Châu và Khang Bình nhìn thấy Xu Xu đã về liền thở phào nhẹ nhõm, Phương Châu Châu lo lắng nói: “Xu Xu, ngươi không sao chứ? Thục Vương không gây khó dễ ngươi chứ?”