Dù đời ngài cũng nhân duyên, c.h.ế.t sớm cũng nhân duyên, nếu thể tiếp tục nghề y, gả cho điện hạ cũng , dù cũng hơn hủy nhân duyên của Tần đại ca.
“Xu Xu bằng lòng cùng bản vương đính ?”
“Bằng lòng” Xu Xu trong lòng an định , nàng , “Thần nữ nguyện ý.”
Phó Liễm Chi trong lòng nhàn nhạt nghĩ đến, chút vui nghĩ thầm : “Có là ai cũng chỉ cần đồng ý cho nàng khi thành tiếp tục nghề y, nàng liền nguyện ý gả cho đó đúng ?” cũng vạch trần nàng.
“Thôi, nên cưỡng cầu quá nhiều.”
Đã quyết định như thế , tảng đá lớn trong lòng Xu Xu rơi xuống đất, cũng còn xoắn xuýt như nữa, nàng mềm giọng : “Điện hạ, ngài hãy nhớ như lời hứa, thần nữ bây giờ sẽ qua bên phía Châu Châu cùng với Khang Bình.”
Phó Liễm Chi vẫn nửa quỳ ván gỗ ở trong buồng nhỏ, đôi mắt nửa cụp xuống, chậm rãi : “Đáng lẽ, nàng ở bên cạnh bản vương nhiều hơn.”
Xu Xu nhanh chóng liếc một cái, nhỏ giọng : “Thế nhưng Châu Châu cùng với Khang Bình vẫn còn đang chờ thần nữ, như thế cũng lắm. Đến cùng chúng thành , chuyện đính vẫn nên đợi ngày mai trưởng bối hai nhà mới bắt đầu trao đổi, hai vụng trộm đợi ở trong khoang thuyền thì khác sẽ nghĩ như thế nào.”
“Uhm.” Phó Liễm Chi chậm rãi thốt tiếng, nhưng vẫn nhúc nhích, vẫn như tư thế cũ nửa quỳ ở mặt nàng, hình cao lớn khiến cách với nàng trở nên gần.
Phó Liễm Chi cảm thấy mùi Xu Xu dễ chịu, nhàn nhạt mát lạnh hương khí, nhưng cũng mùi của son phấn nước thơm, chậm rãi : “Trên Xu Xu bôi hương gì ?”
“Hương?” Xu Xu ngạc nhiên đưa mắt . Hắn vẫn đưa đôi mắt tò mò chút hưng phấn nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-285.html.]
Xu Xu giơ tay lên lưng ngửi một cái, “Không mùi hương gì, nha.”
Nàng mềm giọng : “Điện hạ ngài chắc nhầm , hôm nay thần nữ dùng son phấn là nước thơm gì cả, cũng bôi hương.”
Nàng xưa nay dùng tới hương, đôi khi bôi lên son phấn bột nước mới thể phát một tia hương khí.
“Không ? “Phó Liễm Chi chằm chằm mu bàn tay trắng như ngọc của nàng, nghĩ thứ gì.
“Điện hạ.” Xu Xu nho nhỏ tiếng : “Không còn sớm nữa , điện hạ nên sớm trở về nghỉ ngơi, thần nữ cũng nên tìm Châu Châu cùng Khang Bình, nếu thấy thần nữ sẽ khiến bọn họ lo lắng.”
Hắn còn giữ bộ dạng ở mặt nàng nữa, nghĩ chút cũng mất mặt, dù gì thì cũng là phận hoàng tử cao quý như thế mà quỳ mặt một nữ nhân, dù cho chính là nữ nhân mà yêu thương chăng nữa , lỡ cho thị vệ phía ngoài thấy thì bây giờ? Hắn vội vàng thẳng lên, đưa đôi mắt nét tươi về phía nàng
Xu Xu nhịn , mặt chút trở nên đỏ bừng, nàng vẫn cảm thấy chút hổ, vội hướng về phía màn cửa đang buông thõng ngoài khoang thuyền, đó nàng đưa mắt xung quanh, giả vờ như đang ngắm phong cảnh.
Phó Liễm Chi đưa cặp mắt tuấn tú của về phía nàng thêm một nữa, nâng lên mắt phượng hẹp dài chằm chằm khuôn mặt đỏ ửng như đang hổ ghi rõ hai gò má trắng nõn của Xu Xu, thích vẻ e thẹn đó. Sau cùng, chậm rãi : “Vậy nàng thể cho bản vương ôm một cái .” Hiện tại thấy Thục vương lời , khuôn mặt nhỏ trắng nõn của nàng chậm rãi càng trở nên đỏ bừng hơn, giống như là đang lửa đốt.
Xu Xu cũng phản đối Thục vương, nên mạnh dạn đưa hai tay về phía nắm chặt eo thon nhỏ của Xu Xu. Nàng bất giác thả lỏng để yên tư thế một hồi lâu, Thục Vương đưa tay ôm thật chặt eo của nàng.
Người nàng ôm cũng thật là mềm, thích như thế.
Xu Xu kỳ thật cảm thấy nơi chút lạnh, trong khoang thuyền lớn như mà ngay cả một cái lò than cũng , nàng nghĩ nên sớm trở về ôm cái lò sưởi ấm mà mẫu đưa cho nàng để ấm khi .