Suối Tiên Trong Mơ - Chương 281
Cập nhật lúc: 2025-01-16 10:56:29
Lượt xem: 22
Xu Xu vẫy vẫy tay với hai người, hai cô nương ấy liền nắm lên mép váy vui vẻ chạy chậm đến phía Xu Xu .
Trước đó đã chọn thuyền xong rồi, lúc này người đều đã đến đông đủ, ba cô nương liền trực tiếp leo lên thuyền.
Thuyền để ngắm cảnh sông rất lớn, có mấy cái buồng nhỏ nối với nhau trên tàu, màn cửa rủ xuống, bên ngoài treo thêm đèn lồng, trong khoang thuyền còn có bàn ghế và một chiếc giường trúc để cho người khác nghỉ ngơi, và thêm một cái lò nhỏ để nấu nước.
Bên trong cũng coi như là ấm áp, Xu Xu tiến vào bên trong buồng nhỏ của thuyền, mắt nhìn xa xăm, thật ra đây là lần đầu tiên nàng đi ngắm cảnh sông, đối với mấy cái này đều cảm thấy rất mới lạ
Châu Châu và Khang Bình đứng ở bên ngoài nhìn cảnh đêm, giọng nói của Châu Châu rất hưng phấn, “Xu Xu, mau ra đây, xem cảnh đêm này hôm nay rất đẹp nha.”
Xu Xu tạm thời quên hết mọi thứ sầu lo, đem bình sưởi đang trong n.g.ự.c ôm lặng lẽ bỏ xuống, ra ngoài bên ngoài nhìn cảnh đêm với hai người bạn thân cùng nhau.
Đứng ở bên ngoài khoang thuyền, Xu Xu có chút ngây người, nhìn cảnh đêm của kinh thành từ bên trên thuyền trông thật là lộng lẫy.
Mặt hồ chung quanh đã hoàn toàn tối xuống, trên mặt hồ thả neo rất nhiều thuyền, phía trên đều treo đèn lồng, khắp nơi đều tràn đầy ánh đèn lung linh, ánh đèn nơi xa trong kinh thành cũng là nối thành một dãy dài, trên bầu trời còn có đầy sao lấp lóe.
Rất đẹp.
Xu Xu bình tĩnh lại, bờ sông còn có gió thổi, vẫn còn có chút lạnh.
Nhưng mà như vậy cảnh đẹp đủ để cho người ta coi nhẹ những cơn gió lạnh này.
Châu Châu nói với hai người: “Chờ một lúc chúng ta du ngoạn sông, còn có thể đi qua chợ đêm đi một vòng, bên trong rất có rất nhiều quà vặt.”
Châu Châu từ khi sau khi gầy lại thì cơ bản cũng rất ít ăn bữa khuya, nhưng mà hôm nay cùng bạn thân đi ngắm cảnh sông với nhau, nàng thực sự rất vui vẻ nên khá là thèm ăn.
Khang Bình nhỏ giọng nói: “Cũng tốt.”
Nàng ấy cũng muốn nếm thử quà vặt bên ngoài ăn thế nào.
Ba người đứng ở bên trên boong tàu vui vẻ tán gẫu cùng nhau, bên cạnh đột nhiên có một chiếc thuyền lớn đi tới, so với chiếc thuyền này của các nàng còn cao lớn hơn rất nhiều, phía trên không có đèn lồng, mà là những miếng vải đen.
Chiếc thuyền kia đi qua sát bên chỗ thuyền của Xu Xu, boong tàu cũng rất cao.
Ba người có chút ngây người, thuyền lớn này cách thuyền của các nàng quá gần rồi, lỡ như hai thuyền chạm vào nhau thì làm sao bây giờ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-281.html.]
Châu Châu rất lo lắng, nhìn lên phía trên thuyền lớn rồi lớn giọng nói, “Các ngươi chèo thuyền kiểu gì vậy, có thể cách xa một chút không, nếu lỡ va chạm thì làm sao?”.
Bên trên khoang thuyền lớn có một nam tử thân hình cao lớn đi tới, đứng trên thuyền, nhìn về phía các nàng
Châu Châu im lặng, Khang Bình chậm rãi trừng lớn mắt, nàng ấy sao có cảm giác người đứng đối diện mình có chút giống như là Đại đường huynh?
Xu Xu có thị lực rất tốt, ngay khi người ở trên khoang thuyền lộ mặt, nàng lập tức nhận ra kia là Thục Vương điện hạ, hắn mặc một lớp áo bào màu đen, tóc tùy ý buộc ở sau lưng.
Xu Xu liền giật mình, hắn làm sao lại về kinh thành vào lúc này? Theo ký ức kiếp trước của nàng thì đáng lẽ ngài ấy phải hai tháng sau mới trở về cơ mà?
Bên trên thuyền lớn bỗng có một thị vệ thắp đèn lên, lộ ra khuôn mặt thanh lãnh tuấn mỹ của Thục Vương, hắn nhếch môi, biểu lộ rất lãnh đạm.
Chỉ như vậy thôi cũng làm cho họ cho nhận ra được khuôn mặt của hắn, bờ môi mọi người nín lại không dám lên tiếng.
Phó Liễm Chi nhìn xuống phía dưới thuyền nhỏ, nhìn vào sắc mặt của tiểu cô nương đang mặc áo lông thỏ, thấy vậy, hắn thầm nghĩ thì ra nàng còn biết chột dạ a.
“Tới đây.” Hắn nói.
Xu Xu lặng lẽ lùi về sau nửa bước.
Lông mày của Phó Liễm Chi hơi nhíu lại, hắn vận khởi nội công, cả người trực tiếp đạp lên tấm ván thuyền, nhảy lên xuôi theo hướng gió mà hạ cánh xuống phía chiếc thuyền nhỏ ở bên dưới.
Không đợi ba vị cô nương kịp phản ứng, hắn liền đã ôm eo của Xu Xu, ôm chặt vào trong ngực, mũi chân nhẹ nhàng bật lên, bay lên như là cánh chim vỗ nhẹ rồi về tới bên trên khoang thuyền lớn kia.
Hai vị cô nương trên thuyền nhỏ cùng với mấy người nha hoàn đều có chút ngây người, sau đó Phương Châu Châu kịp phản ứng, ghé vào bên cạnh lan can thuyền rồi lên tiếng nói: “Điện hạ, ngài, ngài muốn làm cái gì!”
Xu Xu kỳ thật ngay từ đầu liền đã cố né tránh, nhưng căn bản cũng trốn không thoát được.
Cho đến khi đụng vào lồng n.g.ự.c cứng rắn của Thục Vương, nàng mới giật mình là đã bị hắn ôm thân eo đi lên phía trên chiếc thuyền lớn
Phó Liễm Chi buông Xu Xu ra, quay đầu lại nói với Phương Châu Châu: “Bản vương tìm Xu Xu có một số việc.”
Xu Xu thấy hai người bạn thân trên khoang thuyền phía dưới có vẻ lo lắng, nàng lắc đầu ra hiệu với các nàng
Sắc mặt nàng bây giờ bỗng có chút trắng đi, không hiểu sao còn cảm thấy hơi chột dạ.