Suối Tiên Trong Mơ - Chương 278
Cập nhật lúc: 2025-01-16 10:55:53
Lượt xem: 23
Chung quanh, những đám tỳ nữ cùng đám tiểu thái giám đồng loạt quỳ xuống, sự im lặng bao trùm đại điện. Vệ Sở Tuyền nửa ngày đều không có đứng dậy, khóe miệng nàng chảy ra vết máu, nàng gắt gao nắm chặt mép váy nói: “Thiếp thân là vì điện hạ suy nghĩ, hôm nay các sứ thần các nước, còn có vương tử công chúa bọn họ đều là đang ở trong cung, nếu như điện hạ làm ra loại chuyện thế này, nếu chuyện này tới tai của Hoàng đế, như vậy thì sẽ làm mất thể diện của ngài ấy, thậm chí là của cả đế quốc, càng sẽ truyền đến nước khác, cầu xin điện hạ nghĩ lại.”
Phó Lệ Nguyên trầm mặc xuống, có chút hối hận, biết được Vệ trắc phi nói cũng đúng sự thật.
Là do hắn hôm nay có uống chút rượu, quá mức lỗ mãng, hắn ôn tồn nhìn Vệ trắc phi nói: “Nàng hãy nghỉ cho khỏe đi.”
Dứt lời, Phó Lệ Nguyên quay người rời khỏi đại điện, còn lại Vệ trắc phi nằm rạp trong phòng, đám nô tài thị vệ quỳ trên mặt đất.
Chờ Phó Lệ Nguyên đi khuất khỏi đại điện, mới có một tiểu cung tỳ chảy nước mắt tiến lên nâng đỡ Vệ Sở Tuyền từ dưới đất đi vào trong “Trắc phi nương nương, ngài hà tất phải như vậy? Biết rõ điện hạ sẽ không bỏ qua Tống Tam cô nương, cần gì phải giúp nàng ta.”
Vệ Sở Tuyền lắc đầu, âm thanh cười khổ “Ngươi đều không hiểu chuyện này nguyên nhân bắt nguồn từ ta, Nhị điện hạ lúc trước cố tình để Xu Xu tiến cung giúp ta chữa bệnh, lúc đầu hẳn là ta nên từ chối, lúc đó ta không nên bởi vì sợ hãi mà đáp ứng Nhị điện hạ……”
“…………”
Xu Xu đi ra ngoài điện rồi gặp được Trân Châu và Linh Lung đang đứng đấy rồi ba người bọn họ được cung tỳ dẫn ra bên ngoài xuất cung.
Trên đường đi Xu Xu đều rất trầm mặc, Trân Châu nhỏ giọng hỏi: “Cô nương, mới nghe trong đại điện không biết có xảy ra việc gì lớn mà vội đưa cô nương đi như vậy? Nô tỳ nghe giọng nói của trắc phi nương nương đều có chút run.”
Xu Xu lắc đầu, “Không có chuyện gì.” Nàng chậm rãi ôm chặt hòm thuốc trong ngực.
Xe ngựa hướng phía Đức Thiện đường trở về, đi ngang qua chợ một lúc, đột nhiên nghe thấy có âm thanh của một người phụ nữ đang khóc thét, “Van cầu hãy cứu nữ nhi của ta đi.”
Còn có đám người phát ra tiếng nghị luận, đứa bé giống như là chân bị đè ép, lúc xe ngựa đi ngang qua đứa nhỏ này đột nhiên từ bên trong ngõ hẻm vọt ra, kết quả là……
“Ghê quá, chân này đều gãy thành như vậy……’’
Xu Xu lập tức nói: “Dừng lại!’’
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-278.html.]
Xe ngựa dừng lại, Xu Xu vội ôm hòm thuốc từ trên xe ngựa nhảy xuống, thấy đám người đang đứng bàn tán sôi nổi,
Xu Xu từ đám người đó chen vào bên trong, nàng thấy được một người phụ nữ đang ôm cái một bé gái khoảng năm sáu tuổi rồi khóc lớn, bé gái cũng khóc thở không ra hơi, gương mặt nho nhỏ bên trên không có chút huyết sắc nào, trắng bệch.
Bên cạnh ngừng lại một chiếc xe ngựa, bên cạnh xe ngựa là xa phu, còn có một phụ nhân dệt lụa nổi tiếng ở gần đây, bà ta có vẻ rất sốt ruột, một mực xin lỗi, “Thật xin lỗi, là do ta vội vã đi đường, không nghĩ tới đứa bé đột nhiên vọt ra……”
“Nhường đường một chút, ta là lang trung đây, để cho ta nhìn thử đứa bé.” Xu Xu ngồi xuống, tay nàng từ từ ôm đứa bé từ trong tay người phụ nữ về phía mình, sau đó để đứa bé nằm ngửa, đứa bé này chỉ bị chèn trúng chân sao?” Nàng sờ nắn đứa bé kiểm tra xương cốt trên thân, chỉ có xương chân gãy nứt, lại bắt mạch, “Hài tử này chỉ bị gãy chân, cũng không bị móng ngựa đạp trúng thân thể, cho nên lục phủ ngũ tạng bên trong đều còn tốt”
“Một đoạn xương đùi có chút nghiêm trọng, đứa bé hiện tại không thể di chuyển được”
Xu Xu quay đầu cùng Trân Châu cùng Linh Lung phân phó nói: “Giúp ta tìm hai khối gậy mỏng một chút đem tới đây.”
Dứt lời, nàng lấy ngân châm từ trong hòm thuốc, chậm rãi đ.â.m vào những huyệt vị đứt gãy ở gần xương chân, mắt nhìn bé gái nhỏ nhắn còn đang dùng sức khóc lớn, nhẹ nhàng nói: “Không có việc gì đâu, rất nhanh liền khá hơn, chờ tốt một chút ta sẽ để nương dẫn muội đi mua bánh kẹo ăn có được hay không?”
Dù sao cũng chỉ là một đứa nhỏ, nghe thấy bánh kẹo liền tội nghiệp hỏi “Nương thật sẽ mua bánh kẹo cho muội sao?”
“Đương nhiên.” Xu Xu cười nói, động tác trên tay lại không có chút nào dừng lại, chờ tiểu cô nương này buông lỏng chút, nàng chuyển động tay thoăn thoắt, trong nháy mắt liền chỉnh lại xương đùi bị gãy của tiểu cô nương ấy lại như cũ.
Tiểu cô nương kêu thảm một tiếng, lại bị đau làm cho ngất đi.
Phụ nhân giật nảy mình, sụp đổ khóc lớn, “Nữ nhi của ta thế nào?”
Xu Xu an ủi: “Đừng sợ, không có việc gì, xương đùi đứa bé đã chỉnh lại rồi, ta sẽ cố định lại xương đùi đứa bé, đứa bé tuổi còn nhỏ, xương chân sẽ từ từ phát triển lại, không ảnh hưởng đến việc đi đứng về sau.”
Phụ nhân khóc ròng nói: “Liệu sẽ bị đi khập khiễng không?”
Xu Xu ôn nhu an ủi: “Đừng lo lắng, sẽ không như thế, chỉ cần chăm sóc muội ấy tốt, không có bất kỳ ảnh hưởng gì, nhưng mà bây giờ ta cần cho xương đùi đứa bé cố định lại, sau khi cố định mấy người theo ta đi đến Đức Thiện đường một chuyến, đứa bé trên đùi vẫn còn phải bó thuốc, mặt khác còn phải chuẩn bị phương thuốc, mỗi ngày đều phải bốc thuốc dùng”.