Phó Lệ Nguyên bước chân lảo đảo thoáng hai , mới từ chỗ phụ hoàng bên trở về, hôm nay trong cung mở yến tiệc chiêu đãi các nước phụ thuộc, Đại hoàng ở đó nên danh tiếng của ai sánh bằng.
Cũng là sai nô tỳ chăm sóc cho trắc phi trong cung, nếu như trắc phi hôm nay vẫn là thoải mái liền để cho hầu kêu Tống Tam cô nương tiến cung.
Hắn một tháng từng thấy qua Tống Tam cô nương.
Quả thật là vẻ của nàng vô cùng diễm lệ, cả hậu cung của một thể so sánh với vẻ với nàng.
Cho nàng hai năm nữa sợ là thể trở thành thiên hạ nhất mỹ nhân , mỹ nhân như nếu thể đạt , coi như đạt thiên hạ trong tay cũng còn nghĩa lý gì chứ?
Phó Lệ Nguyên l.i.ế.m môi một cái, lung la lung lay hướng phía Xu Xu qua, thậm chí giơ cánh tay lên đụng gương mặt đỏ hồng của Xu Xu.
Xu Xu trông thấy điệu bộ đắn của , nàng vội vàng nghiêng né tránh, cúi đầu tức giận, mím chặt môi đến bật máu.
Nhóm nô tỳ trong cung ở một bên tái mặt, lo sợ cúi thấp đầu, hề động tĩnh gì.
Vệ Sở Tuyền sắc mặt tái nhợt, thể của nàng lung lay sắp đổ.
Tiếng Phó Lệ Nguyên mang theo vẻ lạnh lùng, thực lúc đầu cũng ý định ép buộc với Xu Xu, nhưng gặp bộ dạng Xu Xu trốn tránh như , ngược càng thêm kích thích khiến cho đáy lòng cưỡng chiếm nàng.
Hắn coi như ở chỗ bậy với Tống Tam cô nương thanh thiên bạch nhật, cũng tin phụ hoàng thật g.i.ế.c , phụ hoàng cũng sẽ coi như mắt nhắm mắt mở tha cho , vui cho Đại hoàng , cũng sẽ để bọn họ hai vì một nữ nhân mà bất hoà.
“Tất cả lui !” Phó Lệ Nguyên qua Xu Xu, tất cả nhóm nô tỳ trong cung cúi thấp đầu lui bên trong.
Lúc Xu Xu coi như trấn định tâm thần, nàng : “Trắc phi nương nương đang sử dụng thuốc, hẳn là sẽ chút mệt mỏi, trắc phi nương nương nghỉ ngơi thật , thần nữ xin cáo lui .”
Vệ Sở Tuyền lấy khí sắc vui mừng, lập tức : “Xu Xu hãy về .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-277.html.]
Xu Xu gật gật đầu, dự định rời , Phó Lệ Nguyên lạnh, tiến tới “ để nàng lui ?”
Hai nữ nhân trong nháy mắt trợn , Xu Xu ngẩng đầu, ánh mắt lãnh đạm , tia mắt chứa sự giận dữ nhưng vẫn cố gắng kiềm nén: “ Nhị điện hạ lưu thần nữ còn để gì? Mặc kệ điện hạ đến cùng cái gì, thần nữ khuyên điện hạ nên nghĩ .”
Phó Lệ Nguyên thản nhiên : “Bản điện hạ trúng ngươi, để ngươi phi tử cho bản điện hạ, nguyện ý ?”
“Ta .” Xu Xu nghiêm mặt .
Phó Lệ Nguyên lạnh một tiếng, dùng tia mắt thèm Xu Xu gằn giọng: “Hôm nay ngươi cũng ”
Vệ Sở Tuyền mặt trắng bệch, tái xanh, thể phát run, nàng qua Xu Xu, hít một dài đột nhiên lấy tới dũng khí từ , nghiêm nghị hô bên ngoài: “Nhị điện hạ say rượu , mau phục thị điện hạ rửa mặt cho tỉnh ngủ !”
Phó Lệ Nguyên đầu, lạnh như băng chằm chằm Vệ trắc phi. Hắn vô cùng tức giận.
Bên ngoài giống như động tĩnh, Vệ Sở Tuyền run tay hướng phía ngoài hô: “Bọn nô tỳ các ngươi sống ! Nhị điện hạ uống say thể khó chịu, các ngươi còn mau mau tiến đến hầu hạ ngài ”
Thanh âm ngay cả thị vệ phía bên ngoài đều thể thấy .
Có một đám tỳ nữ cùng với đám tiểu thái giám im ắng đại điện, Phó Lệ Nguyên dắt khóe môi tiếng lạnh, khoanh tay chằm chằm Vệ Sở Tuyền cùng Xu Xu.
Đợi cung tỳ đến dìu Phó Lệ Nguyên , Vệ Sở Tuyền vẻ trấn định : “Tống Tam cô nương hôm nay giúp xem bệnh qua, các ngươi đưa Tống Tam cô nương xuất cung .”
Hai cái cung tỳ nhỏ ứng tiếng nhanh chóng dẫn Xu Xu rời .
Xu Xu nhấc hòm thuốc lên, hướng phía ngoài điện thẳng, Phó Lệ Nguyên cũng ngăn cản, chỉ là trầm mặt qua bóng lưng Xu Xu.
Đợi đến khi Xu Xu rời khuất, biến mất tại cửa đại điện, Phó Lệ Nguyên dùng một bàn tay tát thẳng gương mặt Vệ Sở Tuyền, một tay đưa lên cổ nàng gằn giọng: “Ngươi, con tiện nhân dám phá hỏng chuyện của !”
Vệ Sở Tuyền đánh trực tiếp ngã sấp xuống rạp mặt đất, khuôn mặt đang trắng bệch của nàng hiện rõ năm dấu tay to lớn của Phó Lệ Nguyên, khóe miệng chút rỉ m.á.u trông thật đáng thương, nàng đang bệnh đánh nên cảm thấy còn chút sức lực nào, đến nửa ngày cách nào dậy.