Bệnh của Trắc phi nương nương vấn đề lớn, nhưng cũng cần điều dưỡng cẩn thận trong hai ba tháng.
Nàng sẽ trở về phối dược cho Vệ trắc phi.
Vệ Sở Tuyền chậm rãi kéo kín ống tay áo, ôn nhu : “Được , đều theo Tam cô nương.”
Vừa dứt lời, nhóm cung tì và tiểu thái giám ở ngoài điện đồng loạt quỳ xuống tham kiến Nhị điện hạ.
Phó Lệ Nguyên trở về cung điện, mặc một cẩm bào màu vàng, đầu đội quan ngọc, đôi con ngươi chút tối tăm, trong đại điện thấy Xu Xu ghế nhỏ, lộ ý .
Xu Xu cũng hành lễ thỉnh an, Phó Lệ Nguyên đến mặt Xu Xu nâng tay lên, “Tam cô nương mau lên.”
Vệ Sở Tuyền cũng dậy hành lễ, Phó Lệ Nguyên nhẹ nhàng : “Thân thể nàng , cần như , mau xuống tháp nghỉ ngơi .”
Vệ trắc phi gật đầu đáp ‘’.
Xu Xu bệnh tình của trắc phi nương nương với Nhị hoàng tử, Nhị hoàng tử cẩn thận, thái độ cũng ôn hòa, cuối cùng còn giữ Xu Xu ở dùng bữa.
“Đa tạ Nhị hoàng tử, nhưng trong nhà còn việc, cũng cần trở về để phối dược cho trắc phi nương nương, cho nên thần nữ thể ở trong cung dùng bữa.” Xu Xu cúi đầu xuống, ôn nhu lời nhỏ nhẹ.
Phó Lệ Nguyên cũng giận, còn khẽ, “Ngươi ở trong cung dùng bữa, chi bằng cùng tới gặp thái hậu một chút, thái hậu xương cốt còn lưu loát, y thuật của Tống Tam cô nương cao, cũng xin Tam cô nương tới xem giúp một chút.”
Nói như là Xu Xu còn cách nào cự tuyệt.
Xu Xu dậy cáo từ trắc phi, theo Nhị hoàng tử khỏi cung điện, Trân Châu Linh Lung ôm theo hòm thuốc lặng yên theo.
Một đường , Xu Xu nhiều lời, Nhị hoàng tử cũng nhiều nhanh tới tẩm cung của thái hậu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-272.html.]
Trữ thái hậu đẻ của Thuận Hòa đế, cho nên bà cũng tự hiểu , hơn nữa tuổi tác lớn nên tâm tư can dự nhiều chuyện hậu cung.
Trữ thái hậu là cô mẫu của mẫu phi Nhị hoàng tử, cho nên phá lệ yêu thương Nhị hoàng tử thêm chút.
Vệ trắc phi gả cho Nhị hoàng tử hai năm, còn thai, cho nên Nhị hoàng tử đến xin lão nhân gia, cũng vì mà Trữ thái hậu hạ khẩu dụ.
Lúc Trữ thái hậu mặc một thường phục giường nghỉ, hoàng tôn dẫn Tống Tam cô nương tới đây, để lệnh cho đón cung điện.
Sau khi hàn huyên, Xu Xu bắt mạch cho thái hậu, thái hậu luôn mệt mỏi, ăn uống ngon miệng, tuổi cũng lớn nên bệnh trạng khiến thể dần suy yếu.
Chậm rãi điều trị là , cũng cần chú ý đến ăn uống một chút, Xu Xu chi tiết thì Trữ thái hậu thở dài, “Thái y trong cung cũng như , ai gia cũng rõ, hôm nay mời Tống Tam cô nương tới đây chủ yếu là nha đầu Sở Tuyền trắc phi của Lệ Nguyên, cho nên ai gia hỏi Tam cô nương một chút, thể trắc phi thể chữa trị chứ?”
Xu Xu nhẹ giọng : “Vệ trắc phi là tâm tư tích tụ, hơn nữa khi còn bé thể từng lạnh, trong cơ thể nhiễm hàn cho nên thể thai, đợi đến khi điều trị một thời gian thì Vệ trắc phi sẽ hơn.”
Ánh mắt Nhị hoàng tử tối , đây quả thật Vệ Sở Tuyền từng rơi hồ nước.
Chuyện Vệ Sở Tuyền với , nhưng ngoài , thể thấy Tống Tam cô nương thật sự tài.
Thái hậu lôi kéo Xu Xu chuyện một lát, thấy mệt mỏi nên thưởng cho Xu Xu một đôi vòng tay, để cung tì bên tự tiễn Xu Xu khỏi cung.
Chờ Xu Xu rời khỏi đại điện, Phó Lệ Nguyên còn , Trữ thái hậu : “Ngươi đang gì.”
Rốt cuộc cũng là cô mẫu của Nhị hoàng tử, bà thật tâm yêu thương đứa nhỏ .
Tuy rằng là cô mẫu huyết thống, nhưng là thái hậu nên Nhị hoàng tử cũng chỉ thể gọi một tiếng hoàng tổ mẫu.
“Hoàng tổ mẫu, thật dám dấu diếm, vì thể của Sở Tuyền, nàng cung hơn một năm nhưng vẫn mang thai, nhi thần nghĩ cưới chính phi.” Phó Lệ Nguyên dùng ngữ khí thiện với thái hậu, “Trước đó vài ngày khỏi cung gặp Tống Tam cô nương, nhi thần cũng ái mộ cho nên lúc mới năn nỉ Hoàng tổ mẫu truyền nàng cung, coi như là để Hoàng tổ mẫu xem, hoàng tổ mẫu cảm thấy Tống Tam cô nương như thế nào? Nhi thần cưới Tống Tam cô nương chính phi.”