Nàng cảm thấy sát ý lãnh liệt nam nhân tuấn mỹ , nàng ôm ngực, chân lảo đảo lui hai bước.
Nàng thở thông, trong đầu Tống Ngưng Quân hiện lên nhiều nhiều hình ảnh, từng màn chuyện đây xảy hiện lên.
Nàng sẽ c.h.ế.t ? Không, nàng thật sự cam lòng, cho dù chỉ một tia hy vọng, nàng cũng buông bỏ, đột nhiên Tống Ngưng Quân thanh tỉnh một lát, nàng sức chạy tới vực sâu vạn trượng phía , nàng tình nguyện rơi đến tan nát cũng c.h.ế.t kiếm mấy .
Phong Thu Thủy nhíu mày nữ nhân ngã xuống vách núi đen, thật sự do dự, sợ c.h.é.m đứt đầu nữ nhân thì m.á.u của nàng sẽ b.ắ.n bẩn quần áo thì .
Rất , ngay cả m.á.u của nàng dính cũng thể chịu .
Liên Thành tới vách núi sương mù mênh m.ô.n.g mặt, hỏi: “Đã c.h.ế.t ?”
Phong Thu Thủy ghét bỏ : “Đã chết.”
“Thật ?” Liên Thành hỏi.
Phong Thu Thủy vuốt cằm cân nhắc : “Đâm trúng tim chắc chắn sẽ chết, nhưng nếu mà trái tim nàng mọc ở chỗ khác, phía vặn là nguồn nước, nhỡ gặp thần y cứu chữa. . . . . .”
Liên Thành cả kinh, “Nói như chẳng là c.h.ế.t ?”
Phong Thu Thủy vô tội : “Làm , chắc là vận khí đến như .”
Liên Thành chút nên lời, “Quên , về báo cáo điện hạ .” Nghĩ rằng thương như còn rơi xuống vực sâu vạn trượng chắc là sẽ c.h.ế.t .
Liên Thành dứt lời, xoay bước , Phong Thu Thủy phía bỗng nhiên : “Từ từ.”
Liên Thành đầu, ném một cái hộp gấm tới, Liên Thành đưa tay tiếp nhận nhưng hiểu rõ.
Phong Thu Thủy ôm kiếm chọn mi : “Tiểu mỹ nhân nhờ đến Phó Liễm Chi, nhưng lão tử thích tiểu mỹ nhân , giúp nàng g.i.ế.c miễn phí cũng vui , bạc trả cho Phó Liễm Chi để một ngày nào đó đưa cho tiểu mỹ nhân.”
Cái gì lằng nhằng vớ vẩn , Liên Thành nhíu mày.
Phong Thu Thủy cũng trông cậy với chỉ thông minh của Liên Thành thể hiểu, quơ quơ kiếm trong lồng ngực, áo trắng nhanh nhẹn biến mất trong rừng rậm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-265.html.]
Liên Thành suy nghĩ một đường, đại khái đoán chút, trở biên thành thì đưa hộp gấm cho điện hạ qua một lượt chuyện ở bên vách núi cho điện hạ, cuối cùng vẫn truyền mấy lời của Phong Thu Thủy.
Phó Liễm Chi đưa tay nhận hộp gấm, nhíu mày, cũng nhiều lời, để cho Liên Thành về kinh.
. . . . . . . . . . . .
Tết Trùng Cửu qua nửa tháng, Xu Xu rốt cuộc vị Phong đại hiệp giải quyết xong Tống Ngưng Quân .
Qua hai ngày, gửi một mật thư cho Xu Xu.
Xu Xu mở , bên trong chữ ngoáy , mặt tin Tống Ngưng Quân trúng một kiếm, rơi xuống vách núi, tính toán tới vách núi xem một chút, để cho Xu Xu đừng lo lắng, sống thấy c.h.ế.t thấy xác, kí tên là Phong Thu Thủy.
Xu Xu ở bên song cửa sổ, nắm phong thư mà khẽ nhíu mày.
Đến mức , Tống Ngưng Quân vẫn còn sống chứ, nếu như mà thể sống thì vận khí quả nhiên là nghịch thiên.
Đảo mắt tới đầu tháng mười, thời tiết lạnh hơn, ngoài mặc áo choàng.
Mấy ngày của Xu Xu cũng gì đổi, sáng sớm vẫn rèn luyện, đó qua thỉnh an Thịnh thị giải trừ nốt độc trong thể bà, đến cuối tháng thì thể loại bỏ độc tố, nhưng Thịnh thị khẳng định là cần điều dưỡng cho thật .
Buổi chiều Xu Xu vẫn tiếp tục theo sư phụ học y, hoặc là tới Đức Thiện Đường xem chẩn cho bệnh.
Tháng còn một chuyện lớn, lễ thành hôn của Đại tỷ Tống Ngưng Gia.
Phu gia là trưởng nhi tử Mạnh Nhuận Trạch nhà thứ sử Thanh Châu, mới mười tám, ba năm là tiến sĩ hạng ba sống ở Thanh Châu, cho nên khi xuất giá Đại tỷ cũng sẽ theo tỷ phu định cư ở Thanh Châu.
Đại bá Mạnh thứ sử quen Tống Kim Phong từ nhỏ, đứa nhỏ hai nhà định từ bé.
Hơn nữa Xu Xu Đại tỷ sống lắm, đời phủ Định Quốc Công nghèo túng, nhà Mạnh gia vẫn đối xử với Đại tỷ như .
Cho nên việc hôn nhân thật sự là vô cùng .
Tống Ngưng Gia sẽ xuất giá giữa tháng mười, cả phủ Quốc Công đều bận rộn thôi, giăng đèn kết hoa.