Hai má Tống Ngưng Quân sưng đỏ, đánh nàng cũng chịu thừa nhận: “Tổ phụ, con, con hại tổ mẫu , lý do gì cả.”
Xu Xu nhàn nhạt : “Bởi vì ngươi bất mãn mẫu định hôn sự cho ngươi, ngươi gả cho Đặng thứ cát sĩ, ngươi tìm Đặng thứ cát sĩ, đồng ý từ hôn, mắt thấy hôn kỳ đang ngày một đến gần, ngươi nghĩ đến việc trưởng bối trong nhà mất thì giữ đạo hiếu ba năm, cho nên mới đầu độc tổ mẫu? Chính là vì gả cho môn hộ thấp như lời ngươi .”
Đây cũng là chuyện mà bây giờ nàng mới nghĩ thông suốt.
Trước nàng ngờ Tống Ngưng Quân sẽ hạ độc tổ mẫu, bởi vì tổ phụ tổ mẫu là che chở cho Tống Ngưng Quân nhất phủ Quốc Công.
Hại tổ phụ tổ mẫu sẽ lợi gì với Tống Ngưng Quân.
Tống Ngưng Quân lắc đầu lớn: “Tống Ngưng Xu ngươi đổ oan cho … Ta chuyện , , …”
Nàng dứt lời, bên ngoài Trân Châu Linh Lung dẫn Xuân Đào đến, trong tay Xuân Đào ôm một bao thuốc thừa dính đầy bùn đất .
Xuân Đào quỳ mặt đất, Tống Ngưng Quân thấy nha bưng thuốc thừa đến, sắc mặt bỗng trắng bệch.
Xuân Đào quỳ mặt đất : “Nô tỳ đến để kể sự việc xảy , nửa tháng , Nhị cô nương bỗng nhiên ngoài một chuyến, khi trở về liền nhốt trong phòng, nô tỳ gác ở bên ngoài thể ngửi thấy mùi thuốc đông y gắt mũi, chờ đến lúc cô nương , cô nương sai nô tỳ đem một túi thuốc thừa vứt , nô tỳ liền đem chôn một gốc cây bên ngoài Quan Bình viện…”
Nàng dứt lời, liền mở bao thuốc dính đầy bùn đất cho xem.
Phục thần y và Mã thái y nhặt thuốc lên ngửi ngửi, thực sự nhận chính là thành phần tương đồng trong viên thuốc .
Kết quả cần nữa…
Tống Xương Đức khập khiểng một chân đến mặt Tống Ngưng Quân, lớn tiếng chất vấn: “Sao lòng ngươi độc ác đến như .”
Tống Ngưng Quân suy sụp lớn: “Không con, con, là là Tống Ngưng Xu xúi giục nha trong viện của con hãm hại con, tổ phụ nhất định tin tưởng Quân nhi, và tổ mẫu là Quân nhi yêu thương nhất, Quân nhi thể đầu độc tổ mẫu .” Nàng thê thảm, nước mắt nước mũi dính đầy hai má.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-254.html.]
Rõ ràng là một kế hoạch hảo, mà hôm qua tổ mẫu uống một viên cuối cùng ngủ mất.
Thực lúc nàng định đầu độc tổ mẫu của Đặng Chính Nguy, nhưng bên lão già cũng nha hầu hạ, nàng mà tay thì quá nhiều sơ hở.
Nên lúc đó nàng mới lựa chọn tổ mẫu.
Tống Xương Đức tức giận đến mức run rẩy.
“Kim Phong, Kim Lương, mau gọi quan phủ đến đấy! Bắt nó thẩm vấn cho , xem rốt cuộc lòng nó độc ác đến mức nào.”
Mới dứt lời, bên ngoài vang lên từng đợt tiếng động xôn xao, về phía cửa thùy hoa thì thấy một đám quan sai đến, thấy Lão Quốc Công Gia và ba vị lão gia đều cúi chào hỏi.
Lão Quốc Công Gia cho rằng họ đến để điều tra vụ án Thịnh thị, đang sai bắt Tống Ngưng Quân về quan nha điều tra rõ ràng thì quan sai cầm đầu : “Quốc Công đại nhân, hạ quan đến phiền phủ Quốc Công là vì một vụ án cướp ở Bạch Cư Tự thời điểm thu năm ngoái, hôm qua tám tên cướp sa lưới hết, chúng chỉ và xác nhận là Lý Dực – con của hầu trong phủ dùng tiền mua chuộc chúng giả cướp đến Bạch Cư Tự cướp tiền của, thực tế là nhắm một cái miếng ngọc của Tam Cô nương trong phủ, sai chúng cướp ngọc g.i.ế.c c.h.ế.t Tam cô nương Tống gia .”
Mí mắt Tống Ngưng Quân bỗng nhảy dựng lên, siết chặt quả đấm.
Toàn bộ nhóm chủ tử phủ Quốc Công đều ngây , vụ án lúc ở Bạch Cư Tự vẫn phá, kết quả bây giờ bắt kẻ giật dây cũng ở trong phủ?
Mà còn là vì cướp miếng ngọc Tam cô nương Tống gia.
Xu Xu giả vờ , kinh ngạc : “Cái gì? Vì cướp miếng ngọc đeo ? Miếng ngọc là nhặt từ nhỏ khi lên núi nhặt củi, sợ dưỡng mẫu cướp mất nên vẫn luôn đeo bên , vì vụ cướp Bạch Cư Tự năm ngoái, trong lúc bối rối, cẩn thận rơi mất miếng ngọc , hơn nữa miếng ngọc hề đáng giá, chúng cướp nó gì chứ?”
Đây cũng là nghi vấn trong lòng .
Quan sai : “Sự việc liên quan đến phủ Quốc Công, cho nên hạ quan mới đến tận nhà tìm Lý Dực hỏi rõ ràng, vẫn xin Quốc Công gia giúp đỡ.”
Lý Dực là nhi tử nhỏ nhất của Lý Trung Thiên – tâm phúc bên của Tống Xương Đức, ông lạnh mặt : “Trung Thiên, gọi tiểu nhi tử của ngươi đến đây!”
Lý Trung Thiên lau mồ hôi trán, gọi nhi tử qua.