Lúc nhanh đến cuối tháng bảy, thời tiết thu, buổi trưa lúc chút nóng, sáng sớm và tối thì mặc thêm một lớp nếu thì sẽ chút lạnh.
Thấm Hoa viện đến bây giờ vẫn động tĩnh gì
Tống Ngưng Quân cũng khỏi phủ.
mà lúc Xu Xu cũng lo nhiều như , bởi vì mấy ngày nay thím Vạn Thị sắp sinh .
Mỗi ngày Xu Xu đều về nhà sớm một canh giờ, để bắt mạch cho thẩm thẩm.
Tam phòng thúc phụ là nhi tử thứ của Quốc Công, nhưng mà di nương của là nha hồi môn của Thịnh thị, đây cũng là Thịnh thị để nàng hầu hạ Quốc công gia.
Cho nên Thịnh thị đối đãi với con thứ vẫn , sớm nửa tháng đều kêu bà đỡ đến phòng cho Vạn thị, bà đỡ hiện tại vẫn là ở phòng bên , phòng khi Vạn thị chuyển đột ngột
mà Thịnh thị giúp đỡ như là hết , giúp đỡ quá nhiều cũng .
Đời Vạn thị ăn kiêng, dẫn đến lúc sinh đẻ vì thai nhi quá lớn nên khó sinh, đứa nhỏ kẹt quá lâu, trong thời gian dài thể hít thở.
Đời Xu Xu luôn luôn nhớ kĩ chuyện , từ khi thẩm mang thai liền đặt thực đơn riêng, bắt buộc ăn theo những gì ghi thực đơn ghi.
Đến bây giờ sắp sinh , nàng cũng sờ qua bụng của thẩm, thai nhi cũng quá lớn.
mà phụ nhân khi mà sinh đẻ chính là lúc thập tử nhất sinh, vô cùng nguy hiểm, Xu Xu lo lắng mong rằng đừng xảy chuyện ngoài ý , nên mỗi ngày đều trở về sớm.
Đến ngày mùng ba tháng tám, Xu Xu mới từ Đức Thiện Đường trở về, nàng theo thói quen thì sang phía bên Tam phòng, nhưng nàng còn đến, liền gặp Lục cô nương Tống Ngưng Dao bối rối chạy tới, “Tam tỷ tỷ, tỷ mau theo trở , mẫu của sắp sinh .”
Chân của Tống Ngưng Dao đều mềm nhũn, nàng Tam tỷ tỷ y thuật , đó vài ngày còn cứu một sản phụ khó sinh.
Mặc dù hiện giờ mẫu tạm thời cả, nhưng chuyện sinh con cũng chuyện đơn giản, Tam tỷ tỷ trông coi thì nàng cũng yên tâm chút.
Xu Xu thẩm sắp sinh, tranh thủ thời gian theo Dao Dao tới Tam phòng.
Trong phòng sinh phát thanh âm thống khổ của Vạn thị, “Ahhhh” còn giọng của bà đỡ Vạn thị hãy cố gắng dùng sức hơn
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-246.html.]
Xu Xu để Ngũ cô nương và Lục cô nương ở bên ngoài phòng sinh, nàng đẩy cửa , đóng cửa phòng , bà đỡ thấy động tĩnh liền đầu , thấy là Tam cô nương, bà đỡ Tam cô nương mỗi ngày đều sẽ tới giúp Tam phu nhân bắt mạch và cũng y thuật nên cũng trở nên vui mừng,
Vạn Thị còn đang dùng sức hít sâu.
Xu Xu mới tới mặt thím , bà đỡ vui mừng, “Đầu của đứa bé , phu nhân cố lên nha”
Vừa dứt lời, đứa bé liền chui , bà đỡ vỗ nhẹ một bàn tay lên m.ô.n.g của đứa bé, đứa bé gào .
Bà đỡ vui vẻ : “Chúc mừng phu nhân, chúc mừng phu nhân, là một tiểu thiếu gia”
Xu Xu thấy đứa bé bà đỡ đang ôm sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, cái trán nhô cao lên, tiếng lớn, cũng lặng lẽ thở phào, đứa bé sinh khỏe mạnh, .
Bà đỡ : “Tam cô nương đúng là mang đến phúc khí cho khác mà, thì đứa bé liền chịu chui ”
Ánh mắt của Vạn thị ôn nhu về phía Xu Xu, lúc nàng sinh con là đau, hiện tại sinh xong thì nhẹ nhõm một hơn nhiều, dựa theo thực đơn mà Xu Xu đưa cho ăn, hiện tại sinh xong cũng quá mệt mỏi.
Ngoài cửa vang lên giọng của Lục cô nương đang cao hứng bừng bừng, “Mẫu , mẫu , sinh cho một ?”
Bà đỡ đem hài tử cuốn kỹ , ôm ngoài cho xem.
Tống Kim Chương hài tử một chút, liền xem thê tử, thấy thê tử đầu đầy mồ hôi nhễ nhại, đau lòng hổ day dứt.
Xu Xu thấy thẩm cùng với đều bình an vô sự, cũng cùng theo đến bên trong viện, bà đỡ tắm rửa cho đứa bé, đứa nhóc la lớn, tinh thần sung mãn.
Qua ba ngày đó, đến lúc đứa bé cần lễ tắm rửa, Tống gia xử lý quá lớn chuyện , chỉ mời một bà đỡ danh vọng đến tắm rửa cho đứa nhỏ.
Đứa nhỏ lấy tên là Tống Ngọc Nhân, nhũ danh là Viên Viên.
mà ba ngày qua, đứa bé lớn nhanh một chút, làn da đỏ rực như các đứa trẻ khác mà trở nên trắng nõn hơn chút.
Lễ tắm rửa là một ngày vui lớn, đến tối các chủ tử của phủ Quốc Công đều ở Xương Hồng viện của lão Quốc Công gia ăn yến tiệc
Vạn thị khôi phục nhanh, bà thể l xuống giường , sắc mặt cũng hồng hào.
Sau khi yến tiệc tổ chức xong, Thịnh thị cảm thấy buồn ngủ, liên tiếp che miệng ngáp, “Trời cũng khuya, nên sớm trở về phòng nghỉ ngơi ”