Suối Tiên Trong Mơ - Chương 243
Cập nhật lúc: 2025-01-12 13:16:52
Lượt xem: 22
“Sao có thể chứ Nhị cô nương, tính tình của ta cũng giống như tên vậy, là người đoan chính, chuyện nào đã nói ra thì nhất quyết không rút lại, lúc ta và mẫu thân cô nương nói chuyện hôn sự, bà ấy cũng đã nói cho ta biết thân thế của cô nương, ta không để ý chuyện đó đâu, ta cũng chưa từng nghĩ sẽ mưu lợi bằng thân phận hôn phu của Nhị cô nương phủ Định Quốc Công, huống chi là lời này là lời mà phụ mẫu của ta đã nói ra trước khi mất, hôn sự lần này các trưởng bối trong nhà cũng đã đồng ý hứa hẹn, Đặng Chính Nguy ta cũng sẽ không thay đổi lời nói của mình, sau khi thành thân với Nhị cô nương, ta cũng sẽ đối đãi Nhị cô nương thật tốt”.
Tống Ngưng Quân có chút tức giận nói “Nhưng ta cũng không muốn gả cho ngươi.”
Đặng Chính Nguy vẫn là câu nói đó, “Phụ mẫu đã căn dặn việc này trước khi mất, việc hôn nhân đã định ra, xin Nhị cô nương trở về chuẩn bị thật tốt để gả cho ta.”
Tống Ngưng Quân tức giận, phất tay áo rời đi, người này thật sự là không thông minh, cũng không nhìn nhìn xem thử thân phận của hắn là gì.
Đường này không làm được rồi, Tống Ngưng Quân lòng tràn đầy tuyệt vọng.
Trở lại phủ Định Quốc Công , ngày hôm sau nàng đi thỉnh an Thịnh thị, sau đó lại nghe thấy Lưu ma ma khen nức nở Tống Ngưng Xu trước mặt Thịnh thị, “Tam cô nương là một người rất biết quan tâm người khác, ba bình dưỡng sinh hoàn mà vài ngày trước của lão phu nhân còn chưa ăn xong, Tam cô nương hôm nay lại đưa thêm ba bình tới, nói là mấy tháng sau lại tặng tiếp ba bình, thân thể liền sẽ trở nên tốt hơn.”
“Xu Xu là đứa nhỏ rất tốt.” Thịnh thị cảm thán một câu.
Lưu ma ma cũng cười tủm tỉm đáp lại, “Còn không phải sao, Tam cô nương mấy ngày trước đây còn cứu được một sản phụ khó sinh đấy, những thứ này đều là đại công đức, khắp kinh thành ai cũng khen Tam cô nương có tâm địa Bồ Tát.”
Trong lòng Thịnh thị cũng mềm đi, bà ngày càng cảm thấy Xu Xu rất là tốt, càng thêm yêu quý nàng, không kiêu ngạo không hấp tấp, tâm địa cũng rất tốt.
Tống Ngưng Quân đang ở dưới hiên nhà nghe vậy, tim đau như bị d.a.o cắt, chẳng lẽ tổ mẫu bây giờ cũng càng ngày càng thích Tống Ngưng Xu ư?
Tống Ngưng Quân đẩy rèm ra rồi đi vào nhà, bắt gặp Lưu ma ma đang lấy ra một viên dược hoàn từ một cái bình sứ rồi cho vào tay, lấy thêm một chén nước ấm rồi đưa cả hai cho Thịnh thị.
Thịnh thị ăn dược hoàn vào, lúc bà ấy nhìn thấy Tống Ngưng Quân, liền cười tủm tỉm vẫy gọi nàng ta tiến lại, “Quân nhi mau tới đây với tổ mẫu nào”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-243.html.]
“Tổ mẫu, Quân nhi đến thỉnh an người, chúc người luôn luôn mạnh khỏe, phúc như đông hải, thọ tỷ nam sơn.” Tống Ngưng Quân giương môi cười nói.
Tống Ngưng Quân dựa vào bên người Thịnh thị, hai người nhìn rất ấm áp khi bên cạnh nhau.
Chờ đến khi Lưu ma ma bưng lấy bình thuốc trở lại trong gian phòng, ánh mặt của Tống Ngưng Quân liếc qua bình ngọc kia, nhanh chóng lướt qua.
Tống Ngưng Quân hàn huyên với Thịnh thị một hồi lâu sau đó, nàng ta phát hiện Thịnh thị luôn luôn dẫn chủ đề đến nói về Xu Xu, cũng không biết là vô tình hay cố ý, nói gần nói xa gì đều cũng là muốn để cho nàng ta cảm thấy thương Xu Xu, nói là Xu Xu những năm này đã chịu khổ rồi, bỏ ra nhiều công sức sau đó thật vất vả mới trở lại Hầu phủ được, tất cả mọi người hẳn là nên thương nàng ấy nhiều hơn, nên chăm sóc nàng tốt hơn một chút
Tống Ngưng Quân trên mặt ra vẻ đồng cảm, nhưng trong lòng lại cực kỳ căm hận.
Lúc này, ngay cả Thịnh thị cũng bị nàng căm hận trong lòng.
Một lúc sau, nàng ta rời khỏi viện của Thịnh thị, Tống Ngưng Quân đứng ở cửa viện, rõ ràng ánh nắng mặt trời còn đang rất ấm áp chiếu sáng vạn vật, nhưng nàng ta cảm thấy cả người toàn là âm lãnh, lòng căm hận của nàng ta bây giờ đen như vực sâu, mặt trời cho dù sáng cũng đã không thể chiếu rọi được
Một cái phủ Định Quốc Công rộng lớn như vậy mà lại không có một người nào thật sự chân chính quan tâm bảo vệ nàng ta, cảm xúc của nàng ta ngày càng tiêu cực.
Nàng ta chậm rãi nắm chặt nắm đ.ấ.m lại, trong lòng suy nghĩ rối bời, nàng ta nghĩ đến rất nhiều rất nhiều chuyện, thật ra thì còn một biện pháp có thể ngăn cản cuộc hôn sự này của nàng ta và Đặng Chính Nguy, bây giờ trong nhà nếu có trưởng bối qua đời, nàng ta liền có thể lấy lý do này để thoái thác cuộc hôn sự, lý do chính là phải giữ đạo hiếu ba năm mới có thể bàn lại chuyện hôn sự.
Ba năm sau, Đặng Chính Nguy cũng đã hai mươi mốt rồi.
Cho dù tổ mẫu của hắn ta không vội, cho dù hắn cũng kiên định không chịu hủy bỏ cuộc hôn sự này, thời gian ba năm này cũng đã đầy đủ cho nàng ta sắp xếp những đường đi khác.
Tống Ngưng Quân hít vào một hơi, trong lòng nàng ta đã chắc chắn về quyết định này, ngày hôm sau nàng ta đi ra tiệm thuốc mua rất nhiều dược liệu rồi trở lại phủ.