Suối Tiên Trong Mơ - Chương 242
Cập nhật lúc: 2025-01-12 13:16:38
Lượt xem: 28
Xu Xu không ngờ tới Tam Nương vậy mà cũng là người trong võ lâm, nàng có chút nghi ngờ, rồi nói: “Thật ra nếu như vậy cũng tốt, ta cũng có một số việc hi vọng Tam Nương có thể giúp một chút, Tam Nương nếu có người quen biết, có thể giúp ta điều tra một vài người hay không?”
“Tam cô nương cứ nói.”
Xu Xu cẩn thận nhớ lại dáng vẻ và tướng mạo của mấy tên đạo tặc lúc đó, tổng cộng là tám người, đều là nam tử, tên cầm đầu cao khoảng tám thước*, cả người hắn rất là cường tráng, giọng nói rất là thô, cuống họng hắn có vẻ là từng bị đánh trúng dẫn đến tổn thương, còn nữa là một người rất chi là thấp bé, khoảng sáu thước năm, còn có một người có con mắt nhỏ như đậu xanh, một người vành tai rất lớn, một người có một vết sẹo rất sâu c.h.é.m ngang lông mày
(*) Thước: đơn vị đo khoảng cách của Trung Quốc, 1 thước(xích) ≈ 31,242cm:
=> 8 thước ≈ 2,5m, 6,5 thước ≈ 2m (Tính theo thời Minh, tùy thời đơn vị sẽ khác nhau))
Đám cướp lúc trước thấy được ở Bạch Cư Tự, hẳn là người mà Tống Ngưng Quân thuê đến để cướp đoạt bình ngọc mà nàng nắm giữ, nhiều người như vậy hơn nữa đa số là người trong võ lâm, quan phủ rất khó để truy xét được, nhưng nếu là người trong võ lâm thì có thể sẽ nhận ra được bọn chúng, Xu Xu muốn nhanh chóng vạch trần tất cả bộ mặt thật của Tống Ngưng Quân, để cho nàng ta không ở phủ Định Quốc Công làm hại người khác nữa
Những người kia mặc dù che mặt, nhưng một chút đặc điểm đặc biệt thì nàng vẫn nhớ.
Tô Tam Nương cẩn thận ghi nhớ lại, nàng ấy cũng không nhận ra những người này là ai.
Tam Nương bèn nói: “Tam cô nương đừng lo lắng, ta sẽ kêu gọi các bằng hữu trong võ lâm của ta cố gắng chú ý rồi sẽ tìm ra người cho Tam cô nương thôi, mấy đặc điểm này của bọn chúng tương đối rõ ràng, hẳn rất nhanh sẽ tìm ra được, không biết Tam cô nương tìm những người này để làm cái gì ?”
Xu Xu đơn giản chỉ nói ra những chuyện liên quan đến Bạch Cư Tự làm lí do, nhưng nàng cố gắng giấu đi ân oán của nàng và Tống Ngưng Quân, chỉ nói là, chuyện lúc đó chút kỳ quái, nên muốn tìm bọn họ giúp cô điều tra rõ ràng chuyện đó.
Tô Tam Nương nói: “Tam cô nương cứ việc yên tâm, ta sẽ nhờ người khác giúp đỡ tìm xem sao.”
Xu Xu thở phào, “Đa tạ Tam Nương, Tam Nương hãy tĩnh dưỡng thân thể của mình thật tốt, những chuyện kia cũng không cần vội”
Xu Xu sau đó lại đi tới Vương phủ ở phía nam một chuyến, đi tìm Chu lão gia tử để hỏi chuyện bộ chưởng pháp kia là như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-242.html.]
Lúc Chu lão gia tử biết được Xu Xu luyện ra được khí kình thì cũng không quá kinh ngạc, từ lúc trước ông ấy nhận ra tốc độ phản ứng của Xu Xu rất nhanh, thích hợp luyện võ, nên mới dạy cho nàng bộ chưởng pháp này.
Nếu như có thể luyện tốt xong bộ chưởng pháp này, thì khi đi ra ngoài hành tẩu giang hồ đều không cần lo sợ chuyện gì, Chu lão gia tử còn căn dặn Xu Xu phải luyện nó thật tốt, chớ có xem thường bộ chưởng pháp này.
Xu Xu dở khóc dở cười, sau đó trịnh trọng nói cảm ơn Chu lão gia tử
Cùng lúc đó ở Quan Bình viện.
Tống Ngưng Quân thấy cách ngày thành thân còn chỉ có khoảng bốn tháng, nàng ta càng ngày càng cảm thấy lo lắng
Cuối cùng muốn đi gặp Thôi thị để bàn về chuyện hôn phu của nàng ta, nàng ta nhớ kỹ hôn phu của mình có tên là Đặng Chính Nguy.
Nhà hắn ở một huyện thành ở bên cạnh kinh đô, trong nhà chỉ có tổ mẫu, hắn cũng coi như là có vận may rất tốt, kỳ thi Hương vào mùa xuân đạt được thứ tự cũng khá tốt, lúc đi thi Đình lại chạm tới được vị trí tiến sĩ, sau đó đi vào Hàn Lâm viện, về sau hắn ta cũng được thăng quan tiến chức, thăng tới năm, sáu phẩm, nhưng Tống Ngưng Quân nào có thèm vị trí phu nhân của tên quan viên năm, sáu phẩm này
Đặng Chính Nguy bây giờ đã vào làm ở Hàn Lâm viện, hắn cũng không có khả năng lúc nào cũng về huyện thành để chiếu cố tổ mẫu, nên hắn ở kinh thành thuê một cái viện nhỏ, mang tổ mẫu vào kinh thành sống chung với hắn
Lúc hắn thấy một cô nương đứng trước cửa nhà mình, không khỏi khẽ giật mình, hỏi: “Xin hỏi cô nương là…?”
Tống Ngưng Quân nhạt tiếng nói: “Ta là Nhị cô nương ở phủ Định Quốc Công”
“Đây không phải là đối tượng đính hôn của mình sao?” Hắn tự nghĩ thầm
Đặng Chính Nguy sắc mặt tái đỏ, lắp bắp nói: “Nhị, Nhị cô nương tới đây là có chuyện gì sao?, Chờ mấy tháng nữa Chính Nguy ta liền có thể thành thân với Nhị cô nương rồi, Nhị cô nương nên đợi ở trong nhà chuẩn bị gả chứ”
Trong lòng Tống Ngưng Quân tràn đầy chán ghét: “Ta cũng không nói nhảm với công tử, ngài nên biết được thân phận của ta, ta cũng không có mang trong mình dòng m.á.u của phủ Định Quốc Công, nếu gả cho ngài cũng không thể trợ giúp được gì, ngài cưới ta cũng không có chỗ tốt nữa, hơn nữa ta cũng không muốn gả cho ngài, mong ngài hãy đi bàn bạc lại với mẫu thân của ta, hủy bỏ hôn sự này đi.”