Nửa là về Xu Xu, thuốc nàng phối , cứu ít , còn quân y viện sử đại nhân phương thuốc.
Chuyện Xu Xu đồng ý, lão quốc công gia cho gọi Xu Xu.
Còn một phong thư khác cho Chiêu Chiêu.
Đương nhiên Lão quốc công gia mặt dày xem thư tôn tử gửi cho tôn tức nên cho mang thư tới cho Lương Chiêu Chiêu.
Lúc đúng giờ Dậu, các phòng đều ăn xong bữa tối, Xu Xu Đại ca gửi thư, còn nhắc tới nàng nên nhanh chóng qua viện chính..
Lúc qua đó đại bá mẫu đang cầm thư của Đại ca đến nước mắt lưng tròng, thấy bá phụ hai mắt đỏ bừng nhưng biểu tình rõ ràng vui mừng.
Xu Xu tới đó, thư xong về: “Phương thuốc cũng gì lớn, chờ xong mang cả thuốc phối trong mấy ngày qua tới biên thành .”
Nửa tháng nay, nàng phối ít thuốc cầm máu, dược liệu trong thuốc cầm m.á.u cũng đắt, thậm chí còn dễ kiếm, chủ yếu là công hiệu của cam lộ kích phát tất cả dược tính. Nàng cũng nguyện ý công khai phương thuốc, nhưng nàng khẳng định sẽ chuyện cam lộ, kể cả với nhà, nàng cũng sẽ giấu bí mật trong đáy lòng.
Tuyệt hé lộ nửa phần, lòng đủ xà nuốt tượng, vật như là mơ ước của nhiều .
Nàng chỉ thế phát huy tác dụng lớn nhất của cam lộ, lợi dụng cam lộ cứu , mà để cho bại lộ mà nguy hiểm.
Chuyện phối thuốc, thủ pháp mỗi khác , dược hiệu cũng sẽ giống .
Nàng đưa phương thuốc, thể công hiệu cũng do nàng .
Tống Xương Đức vuốt râu gật đầu, “Như cũng , các ngươi gì thì nhanh lên, đến lúc đó phái gửi cho Tống Ngọc Bách.”
Tống Ngọc Bách trong thư còn là nhớ nhung bánh tương thịt mà năm ngoái Tam cho ăn.
Lời cho Cao thị tổn thương nha, trưởng tử thèm ăn như , cũng thời gian ở biên cương là khổ cực như thế nào, Cao thị cho nhi tử một ít đồ ăn.
Tống Kim Phong khiển trách: ” Bà cứ nuông chiều nó .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-235.html.]
Cao thị thầm, “Nuông chiều cái gì chứ, con nó ở biên quan chịu nhiều vất vả, vài món cho nó ăn uống một trận no say thì thế nào”
Xu Xu : “Bá mẫu, để con chuẩn cho Đại ca nha, liền chuẩn chút thịt muối , hong khô sẽ dễ dàng bảo quản hơn”
“Vậy cảm ơn Xu Xu .” Cao thị tủm tỉm, “Ngọc Bách là thích ăn bánh tương thịt của con đó, nhưng mà bây giờ trời khá là nóng bánh sẽ khó mà bảo quản, nên ít thịt muối là nhất.”
Xu Xu đều mở miệng như , Tống Kim Phong cũng quá nhiều lời nữa
Trở Thấm Hoa Viện, Xu Xu tự nấu một nồi thịt muối lớn, tài nghệ của nàng trong việc nấu ăn cũng khá, những nông gia ở đây đều nàng nấu ăn cho hằng ngày.
Thịt muối của nàng cũng , dùng nhiều loại hương liệu và dùng công thức đặc thù để nấu thành, Xu Xu dứt khoát một nồi lớn, bên trong tăng thêm cam lộ, sân đều đầy mùi thịt thơm ngát dịu nhẹ lan tràn sang xung quanh, lan tới tận Đại phòng và phía bên Tam phòng.
Thịt muối là dùng thịt đùi , hầm một canh giờ, hầm hết bộ mỡ , khi ăn thịt tan ngay trong miệng, béo ngậy mà ngán.
Xu Xu để nha mang cho mỗi phòng là hai khối thịt, còn thừa bộ thì để ở trong nhà bếp hong khô, trời nóng bức hanh khô thế thì cũng thể để bảo quản tầm ba bốn ngày
Thịt muối khi đưa đến từng phòng, chỉ cần để phòng bếp cắt gọn khối thịt, cứ như ăn là .
Hương vị béo ngậy hòa tan ngay trong miệng, ăn mãi ngán, mùi thơm tỏa bốn phía, Thịnh thị và lão Quốc Công gia đều ăn xong mấy khối, vẫn là nhóm ma ma lo bọn họ ăn tiêu nên những miếng còn thừa đều cho bưng .
Ngày hôm , Xu Xu cách phối của Chỉ Huyết Dược và Tham Hoàn xong, tính cả thịt muối hong khô thì còn phối dược đó vài ngày, tất cả đều giao cho tổ phụ.
Cao thị cũng lải nhải liên miên một phong thư cho nhi tử, Tống Kim Phong chỉ là trong thư dặn dò hai câu, nhắc nhở trưởng tử cẩn thận một chút, chiến trường vô tình, bọn họ sẽ chờ đến ngày khải trở vể.
Lương Chiêu Chiêu cũng một phong thư cho phu quân.
Tống Xương Đức sai đem những đồ vật đưa tới biên thành.
Lần đưa thư vẫn là , roi thúc ngựa chạy ba ngày liền đưa đồ vật đến cho Tống Ngọc Bách
Tống Ngọc Bách thu mấy đồ vật , đem phương thuốc Tam cho và cả thuốc đợt đều đưa cho Sử đại nhân của Quân Y Viện, Vương Ngạn Lâm kích động cảm ơn với Tống Ngọc Bách