Suối Tiên Trong Mơ - Chương 234
Cập nhật lúc: 2025-01-11 12:00:24
Lượt xem: 26
Mấy lời đồn Xu Xu mạng xấu trong nháy mắt đã tan biến, ngay cả đương kim đế vương cũng che chở Tam cô nương, làm sao có thể là mạng xấu? Mệnh này còn tốt ấy chứ, rốt cuộc là sao lại đồn đại Tam cô nương mạng xấu?
Trong khoảng thời gian ngắn, lời đồn trong kinh thành đổi hướng gió, đều nói Tam cô nương mệnh tốt.
Những lời này truyền đến phủ Thuận quốc công làm cho Kỷ thị đang bị cấm túc tức giận đến đau đầu.
Lời đồn trong Kinh thành là do bà ta sai ma ma bên người truyền đi, là vì hận Xu Xu và Thôi thị làm ba ta mất mặt, thật sự tức giận quá nên để ma ma lan truyền.
Nào biết rằng dễ dàng hóa giải như thế, Tống Tam còn được sắc phong huyền quân.
“Phu nhân, vậy làm sao bây giờ?” Ma ma bên người Kỷ thị cẩn thận nói: “Cần phải tiếp tục để cho người ta truyền lời khác sao.”
Kỷ thị khiển trách, “Còn truyền cái gì mà truyền, ngay cả hoàng đế cũng sắc phong nàng ta làm huyền quân, đại phúc khí như vậy, nếu tiếp tục đồn đãi còn ai có thể tin, ngược lại sẽ kinh động Hoàng Thượng, nếu bị điều tra, ta sẽ mượn mạng chó của ngươi đấy!” Hiện giờ còn có thể làm sao bây giờ, chắc chắn là phải quên đi, sau này không lui tới phủ Định Quốc Công là được!
Kỷ thị coi như là hoàn toàn từ bỏ tâm tư đối đầu với Thôi thị và Xu Xu.
Bà ta nằm ở tháp quý phi bên cửa sổ, gân xanh trên trán nổi lên, cuối cùng nhịn không được thấp giọng thở dài.
Thôi, cứ như vậy đi, cũng để cho Vũ nhi tử bỏ tâm tư với nha đầu kia.
. . . . . . . . . . . .
Thôi thị tiễn khách xong lại bị lão Quốc Công gia gọi tới trong viện nói chuyện.
Lão quốc công gia nói với Thôi thị, Xu Xu là cô nương tốt, trước chớ để Xu Xu đính hôn, Xu Xu có thể phối thuốc là rất tốt.
Trong lòng Thôi thị run lên, nhìn cha chồng muốn nói lại thôi.
Lão quốc công gia thở dài, “Chính là chuyện như con đoán, buổi trưa lúc ta tiễn Trần công công rời đi, Trần công công đã đề điểm, nói là việc hôn nhân của Xu Xu để hai năm sau nữa, Hoàng Thượng có tính toán khác, hết thảy chờ Thục Vương quay về kinh rồi nói sau.” Ý tứ trong lời nói đã rõ ràng, Hoàng Thượng là muốn tứ hôn cho Xu Xu và Thục Vương, nhưng chuyện này chưa được chuẩn, không được để Xu Xu đính hôn trong hai năm tới.
Sau khi Thôi thị nghe xong, sắc mặt trắng bệch.
Nguyện vọng trong đời của Xu Xu là làm nghề y cứu người, đó là chuyện bình thường, nhưng nếu được tứ hôn, Xu Xu gả cho Thục Vương rồi chỉ có thể ở trong Vương phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-234.html.]
Không chừng sau này Thục Vương còn có phi tử khác, hậu duệ quý tộc của thiên hoàng đều phải làm như vậy mới được.
Lão quốc công gia nói: “Con cũng đừng nghĩ nhiều, Xu Xu tuổi còn nhỏ, huống hồ chuyện này cũng không nhất định.”
Ông cũng biết lý tưởng của tôn nữ, theo lý thuyết thì ông không nên quản chuyện của Nhị phòng, nhưng Trần công công đã nói như vậy, thì cũng phải đề cập với mẫu thân Xu Xu một chút.
Lúc dùng bữa buổi tối, Thôi thị nhìn thấy nữ nhi nhỏ nhẹ, đáy lòng lại thở dài, chuyện này trước hết không nói với Xu Xu.
Một hai năm tới không đính hôn cho Xu Xu là được, cứ để nàng vô ưu vô lo qua hết năm nay.
Cho nên Xu Xu cũng không biết tính toán của đế vương.
Buổi tối Xu Xu trở về phòng, lúc tắm nàng nhìn cái vòng tay ngọc kỳ quái trên cổ tay mình, nàng kéo kéo, không chút sứt mẻ.
Xu Xu tựa vào trong bồn tắm cắn cắn đôi môi mọng, thứ này có thể tháo xuống không, nên làm cái gì bây giờ?
Từ ngày Thục Vương vào khuê phòng nàng đã được hai tháng, trong lúc này ở biên cương xa xôi Thục Vương cũng không gửi thư, Xu Xu thở dài cảm thấy rất ưu sầu, vật trên cổ tay nàng gỡ xuống kiểu gì đây? Không thể đợi đến lúc Thục Vương quay về kinh rồi tới tìm hắn giúp được?
Nàng thật sự không muốn gặp hắn một chút nào.
. . . . . . . . . . . .
Đảo mắt đã qua nửa tháng, tới trung tuần tháng sáu, thời tiết càng nóng bức, cả ngày Xu Xu phải tới Đức Thiện Đường, thời gian còn lại thì phối dược, mỗi ngày đều bận rộn không thôi.
Mấy thứ Thuận Hòa đế ban cho nàng đều lấy đi phối thuốc cứu mạng, Xu Xu còn phải phối thuốc cầm máu, còn có thuốc dưỡng sinh, thứ này ba tháng có một đợt trị liệu, cơ bản cần dùng hai đến ba đợt trị liệu mới có thể chấm dứt hoàn toàn được mấy bệnh tật lặt vặt.
Mấy người trước đó dùng thuốc Xu Xu đã phối xong cho họ, Xu Xu sẽ bắt đầu phối thuốc cho người trị liệu đợt hai, bận đến chân không chạm đất.
Lúc này Tống Ngọc Bách gửi thư về nhà.
Thư được đưa đến chỗ lão quốc công gia, Tống Xương Đức hai tháng nay đều rất lo lắng, chỉ sợ chiến trường vô tình trưởng tôn gặp chuyện không may.
Một khắc nhìn thấy thư kia, lão gia tử đã thở nhẹ, cho người tới Đại phòng nói một chút, lão gia tử và quản gia mở thư ra đọc.
Thư nhà rất ngắn, Tống Ngọc Bách nói hắn không có chuyện gì, đánh thắng trận, cũng đã quen với cuộc sống quân doanh.