Vừa dứt lời, Tống Ngưng Quân vén mành , những lời đều lọt hết tai nàng , trong lòng nàng vô cùng oán hận, Tống Ngưng Xu viên thuốc dưỡng sinh , chủ tử phòng nào cũng cho, chỉ bỏ qua một nàng , nàng cũng ham thích gì cho cam, nhưng thứ đúng là đồ , thể tăng sinh lực, bổ tỳ ích phổi, kéo dài tuổi thọ, nàng tận mắt thấy tinh thần tổ phụ tổ mẫu mỗi ngày một khá hơn.
Trong lòng Tống Ngưng Quân ghen ghét đố kị, nhưng nàng nhanh chóng che giấu hết những hận ý xuống đến mặt Thịnh thị, tít mắt thỉnh an Thịnh Thị: “Tổ mẫu, dậy , Quân nhi qua đây thỉnh an .”
Thịnh Thị vỗ vỗ vị trí bên cạnh , : “Quân nhi đến đây, mau đến đây .”
“Tổ mẫu.” Tống Ngưng Quân xuống bên cạnh Thịnh thị, cẩn thận chu đáo, : “Cháu gái thấy sắc mặt hồng nhuận, da mặt cũng nhẵn nhụi ít, quả thực thuốc dưỡng sinh do Tam phối hiệu quả.”
Thịnh thị gật đầu, cũng gì nhiều, sai Lưu ma ma bày đồ ăn sáng, bà giữ Quân nhi ở ăn sáng cùng bà.
Lưu ma ma lui , Tống Ngưng Quân trò chuyện với Thịnh thị.
Đợi đến lúc dùng xong bữa sáng, Lưu ma ma sai nha dọn sạch bàn ăn.
Ăn sáng xong, Thịnh thị sẽ đến phật đường kinh, Tống Ngưng Quân do dự lâu, mặt lộ vẻ đau khổ, : “Tổ mẫu, cháu gái một chuyện xin .”
Thịnh thị thở dài: “Quân nhi xin chuyện gì?”
Tống Ngưng Quân nắm lấy ống tay áo Thịnh thị khổ sở cầu xin : “Tổ mẫu, Quân nhi sai, nhưng dù Quân nhi cầu xin thế nào mặt phụ mẫu thì họ cũng chấp nhận gặp Quân nhi, họ nuôi dưỡng Quân nhi mười ba năm, Quân nhi sớm xem họ như phụ mẫu sinh của , Quân nhi nhớ họ, gặp họ, cầu xin tổ mẫu giúp Quân Nhi.”
Thịnh thị thở dài, vỗ vỗ lòng bàn tay Tống Ngưng Quân : “Cái tổ mẫu cũng cách nào giúp con , phụ mẫu con chấp nhận gặp con, tổ mẫu gì với họ chứ? Dù cũng thể lừa gạt họ đến chỗ , đúng ? Phải là chính họ bằng lòng gặp con mới , tổ mẫu , thì con đừng nên cưỡng cầu những điều , an tâm chờ xuất giá, gả cho , dần dần, phụ mẫu con cũng sẽ nhớ con, sẽ gặp con thôi.”
Chuyện bà cũng mặt mũi nào tham dự , cháu gái Xu Xu như , vì Quân Nhi mà lưu lạc bên ngoài chịu khổ cực đến mười năm.
Nếu Quân nhi bà nuôi dưỡng vài năm, tình cảm sâu nặng thì lẽ hiện tại bà cũng gặp Quân nhi cho lắm.
Cho nên chuyện bà định quan tâm.
Nghe Thịnh thị như , oán hận trong lòng Tống Ngưng Quân càng ngập trời, nàng cố gắng kiềm nén oán hận đang phun trào đáy lòng, mặt đau khổ, : “Tổ mẫu, Quân nhi ạ.”
Hiện giờ ngay cả mặt Thôi thị và phụ đều gặp thì nàng mới thể trở chi thứ hai đây?
Tống Ngưng Quân bất giác nhớ cảnh trong mơ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-225.html.]
Trên long ỷ cao cao, nam nhân với khuôn mặt tuấn mỹ như thần mặc long bào vàng sáng, nắm tay nữ tử mặc phượng bào màu đỏ rực .
Nữ tử xinh trong phượng bào, quốc sắc thiên hương *.
(*): Người con gái sắc tuyệt trần.
Nam tử tuấn mỹ nắm tay nữ tử chậm rãi lên long ỷ, hưởng thụ sự quỳ lạy của triều thần.
Khuôn mặt nam tử nữ tử Tống Ngưng Quân đều quen thuộc.
Nam tử chính là đương kim Thục vương điện hạ, còn nữ tử là Tống Ngưng Xu.
Vậy mà nàng mơ thấy Thục vương kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước trở thành đế vương kế nhiệm, còn Tống Ngưng Xu trở thành hoàng hậu bên cạnh tân đế.
Nếu là khác thì lẽ sẽ quá coi trọng cảnh trong mơ, nhưng Tống Ngưng Quân quá rõ ràng cảnh trong mơ của nàng đều sẽ trở thành sự thật.
Nàng bắt đầu mơ thấy giấc mơ từ một tháng , tính đến đêm hôm qua, nàng mơ năm sáu .
Dù như , cũng đủ khiến Tống Ngưng Quân ấn tượng sâu sắc, đố kị lan tràn.
Từ lúc bắt đầu mơ thấy giấc mơ , Tống Ngưng Quân càng thường xuyên đến chi thứ hai hơn, nhưng Thôi thị vẫn chịu gặp nàng .
Nàng còn cách nào khác, nàng trở về chi thứ hai, nhất định về, nhưng ngờ đến cầu xin bên phía Thịnh thị cũng thành.
Bây giờ, ngay cả Thịnh thị, nàng cũng oán hận.
… …
Buổi sáng lúc Xu Xu đến thỉnh an tổ mẫu gặp Tống Ngưng Quân, thể vì các giác quan càng nhạy bén hơn nên Xu Xu cảm nhận sáng nay lúc Tống Ngưng Quân nàng cam lòng.
Vị Tống Ngưng Quân gì đây?
Thực Xu Xu cũng hiểu rõ lắm, tại kiếp Tống Ngưng Quân hạ độc với nàng.