Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 220

Cập nhật lúc: 2025-01-09 19:19:53
Lượt xem: 29

Nhưng phu nhân Thuận Quốc Công bị dọa ngất xỉu đi, chuyện này thật khiến người khác khó xử.

Thôi thị gọi ma ma bên người đi mời lang trung, rồi lại gọi nha hoàn Thấm Hoa viện đỡ Kỷ thị tới phòng sưởi ấm.

Đến khi Kỷ thị được nâng vào, hai ma ma bên người bà ta bị dọa không nhẹ, nơm nớp lo sợ canh giữ bên cạnh Kỷ thị.

Nha hoàn và phủ vệ vừa rồi chạy trốn lại quay lại chờ ở cửa thùy hoa.

Thôi thị và Xu Xu tới trước phòng sưởi, đứng ở ngoài mái hiên chờ lang trung ra về, Thôi thị cúi đầu thở dài, “Con vật nhỏ này thật lỗ mãng, may mà nó không gây ra chuyện gì.” Kỳ thật nàng cũng lạ, nhẽ ra Xu Xu nên ngăn không cho Kỷ thị tới Thấm Hoa viện.

Xu Xu nói nhỏ: “Mẫu thân đừng lo lắng, không có việc gì, sau này con không dám để cho Tiểu Bạch chạy trong phủ nữa .”

Xu Xu dứt lời, nhìn quanh đình viện, không thấy hình bóng sư tử trắng đâu, nàng hỏi Trân Châu: “Sư tử trắng đâu rồi ?”

Trân Châu nhanh chân bước tới, nhỏ giọng nói: “Nô tỳ nhìn thấy sư tử trắng đi theo ‘Meo Meo’ ra ngoài vườn rồi.”

Xu Xu thở nhẹ.

Bọn nha hoàn trong Thấm Hoa viện thích gọi báo xa-li là ‘Meo Meo’. ‘Meo Meo’

Không đợi tới lúc lang trung tới đây, ước chừng nửa khắc sau tiếng khóc của Kỷ thị đã vang lên ở bên trong..

Hai mẹ con nhìn nhau, có chút bất đắc dĩ, hai người đi vào trong phòng sưởi.

Kỷ thị đang khóc, khóc đến thương tâm, búi tóc tán loạn, bà ta thấy Thôi thị và Xu Xu tiến vào, trừng mắt nhìn hai người một cái.

Thôi thị đi đến tháp quý phi tháp, thấp giọng giải thích với Kỷ thị, “Phùng phu nhân, thật sự xin lỗi, không nghĩ tới là ngươi sẽ bị kinh hách như vậy, đều là do con vật là Xu Xu nuôi, nó phục tùng nàng nên không công kích nàng, nó cũng chưa từng công kích nha hoàn và người trong viện của Xu Xu, không hiểu sao lại. . . . . . Nhưng cho dù như thế nào, thì cũng dọa ngươi rồi, chắc chắn là ta sẽ trách phạt đứa nhỏ này, ta đã mời làng trung, để cho lang trung xem giúp phu nhân một lát.”

Xu Xu cũng cúi đầu nhận sai, “Phu nhân, là lỗi của Xu Xu, xin phu nhân trách phạt.”

Kỷ thị nắm khăn tay giọng căm hận nói: “Hai mẹ con các người là một giuộc, đều muốn làm cho người ta hận mà!”

Một người câu dẫn nam nhân bà ta thích, một người câu dẫn đứa con bà ta yêu nhất.

Không có ai là tốt, còn cầu thân, cầu cái rắm! Cả đời này bà ta không muốn nhìn thấy mặt hai mẹ con này nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-220.html.]

Bà ta nói xong Thôi thị, lại mắng hai ma ma, “Các ngươi còn đứng đó làm gì, còn không mau đỡ ta rời đi!”

Đây là phủ Định Quốc Công, bà ta không bao giờ … bước vào đây nửa bước nữa, còn sư tử trắng kia, phải đánh c.h.ế.t mới tốt!

Hai ma ma tiến lên nâng chủ tử nhà mình, Kỷ thị chân tay mềm nhũn được hai ma ma đỡ rời khỏi phòng sưởi, lúc này bọn nha hoàn canh giữ ở cửa thuỳ hoa mới vội vàng tới hỗ trợ.

Thôi thị còn đi theo phía sau, “Phu nhân chờ lang trung tới rồi hẵng đi.” Bà cũng thật sự lo lắng Kỷ thị bị dọa c.h.ế.t khiếp rồi.

Kỷ thị quay đầu lại, cả giận: “Ngươi cách ta xa chút, hai mẹ con các ngươi đều cách xa ta ra.”

Dứt lời, bà ta được nha hoàn giúp đỡ vội vàng rời đi.

Thôi thị là chủ nhà chỉ có thể đi theo đợi người xuất phủ, dọc đường đi Kỷ thị vẫn liên tục mắng chửi.

Vừa rồi Kỷ thị kinh hách không ít, bộ dáng bây giờ vô cùng chật vật.

Thôi thị cũng không quản, kệ cho bà ta mắng, tiễn bà ta đến khi bà ta lên xe ngựa xuất phủ.

Đợi đến khi Kỷ thị rời đi, Thôi thị trở về phòng để cho ma ma chuẩn bị hạ lễ, rồi lại qua Thấm Hoa viện gọi Xu Xu, để nàng thay xiêm y ra ngoài còn phải tới phủ Thuận Quốc công nhận lỗi.

Dù thế nào chuyện này sẽ không đơn giản như vậy, ít nhất mặt ngoài phải làm cho tốt, phải đánh tiếng ra bên ngoài một chút, để người khác biết được là Kỷ thị vô lý tới đây trước.

Xu Xu cũng hiểu được đạo lý này.

Nàng phân phó nha hoàn Thấm Hoa viện trông coi sư tử trắng, lúc này mới quay về phòng thay xiêm y rồi theo Thôi thị qua phủ Thuận Quốc Công nhận lỗi.

Nhận thì nhận, nhưng lúc này đi qua đó chắc chắn Kỷ thị không thích , không bao giờ … hy vọng nàng làm con dâu phủ Thuận Quốc Công nữa.

Kỷ thị trở lại phủ Thuận Quốc Công, tức giận đến phát khóc.

Thuận Quốc Công đã ở nhà, thấy Kỷ thị khóc trở về, vạt á dơ bẩn, búi tóc tán loạn nên cũng có chút đau lòng, dù sao lại là thê tử yêu thương hơn mười năm.

Bên người ông ta ngay cả một thông phòng cũng không có, cho dù mỗi ngày đều giáo huấn nhi tử, nén giận thê tử cưng chiều nhi tử, nhưng vẫn là thê tử mà ông ta thật sự yêu thương.

Phùng Mậu buông sách trong tay xuống, đỡ người ngồi xuống ghế, lo lắng hỏi: “Đây là làm sao vậy?”

Đến bây giờ chân Kỷ thị vẫn còn mềm, bà ta nhào vào người Quốc Công gia khóc ròng nói: “Xin lão gia làm chủ cho ta, Nhị phu nhân phủ Định Quốc Công và Tống Tam cô nương khi dễ ta.” 

Loading...