Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-01-09 19:16:47
Lượt xem: 36

Phu nhân Kỷ thị phủ Thuận Quốc Công đau lòng nhi tử, thấy hắn ta không màng cơm nước nên đã gầy đi không ít, bà ta đau lòng không thôi, trở về phòng cẩn thận cân nhắc, Vũ nhi đã gần mười sáu, cũng nên định ra việc hôn nhân… bỏ qua ân oán riêng của bà ta với Thôi Minh Tuyết, Tống gia Tam cô nương cũng sắp mười bốn, nhỏ hơn Vũ nhi hai tuổi, dung mạo xinh đẹp, cũng hiểu biết y thuật, còn có thể điều chế thuốc điều trị dạ dày và thuốc dưỡng nhan, còn được hoàng đế khen ngợi.

Năm đó ôm sai đứa nhỏ mới làm cho Tống gia Tam cô nương bị nông phụ nuôi nấng lớn lên, lo lắng nàng không hiểu quy củ lễ nghi, phẩm hạnh thì phải dành nhiều thời gian rèn dũa.

Nếu Vũ Nhi cưới Tống Tam cô nương, lợi nhiều hơn hại, cô nương lớn lên ở nông gia cũng có chút dễ dàng dạy bảo hơn.

Kì thực, Kỷ thị hiểu rõ để Tống Tam cô nương làm chính thê của Vũ nhi cũng tốt, lúc trước bà ta sai ma ma nói với Thôi Minh Tuyết để Tống Tam cô nương làm thiếp cho Vũ nhi cũng chỉ là muốn chọc Thôi thị tức giận.

Hiện tại cảm thấy có chút hối hận, nhưng vì nhi tử, bà ta nguyện ý sẽ xin lỗi Thôi Minh Tuyết, nhẹ nhàng nói chuyện với Thôi Minh Tuyết.

Kỷ thị biết bà ta vội vàng tới cửa sẽ bị phủ Quốc Công chặn ngoài cửa, nên bà lấy danh nghĩa phu nhân phủ Thuận Quốc Công để tới phủ Định Quốc Công.

Bản thân Kỷ thị cũng muốn xem chính thê của nhi tử.

Bà ta phái người tìm hiểu về nhân phẩm Tống Tam cô nương, lại sai người họa lại một bức tranh của Tống Tam cô nương cho bà ta xem.

Sau khi tìm hiểu tin tức biết, Tống Tam cô nương phẩm hạnh tinh khiết trong sáng, thích làm vui người khác, chăm chỉ hiếu học, trên bức họa Tống Tam cô nương còn xinh đẹp động lòng người.

Kỷ thị nhìn bức họa, thở dài, không nói đứa con động tâm, cô nương như vậy thật sự là không có gì để chê.

Bà ta định thời gian gặp mặt là ba ngày sau.

Thôi thị nhìn thấy thiệp mời trong tay, bà thở dài, dù sao Kỷ thị cũng là phu nhân Thuận Quốc Công có cáo mệnh trên thân, bà không thể cự tuyệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-216.html.]

Bà nắm chặt thiệp mời trong tay, mặt này nhăn lại, Kỷ thị thật sự chưa từ bỏ ý định.

Được thôi, bà ta muốn mình tới cửa chịu nhục, bà sẽ thanh toàn cho bà ta.

Ba ngày sau Kỷ thị ăn mặc cẩn thận đến của phủ Định Quốc Công, bà ta mặc một thân áo lụa hoa vàng cùng với giày đế vải, đeo trọn bộ trang sức bạch ngọc, ung dung đẹp đẽ quý giá.

Thôi thị biết hôm nay Kỷ thị tới bái phỏng, theo quy tắc đãi khách cáo mệnh phu nhân tới cửa, mời bà ta tới chính sảnh, dâng lên nước trà và trái cây tốt nhất.

Hai người mặt đối mặt ngồi xuống, khuôn mặt đều có chút lạnh, cuối cùng rốt cuộc là Kỷ thị buông lỏng trước, ngữ khí nhẹ nhàng nói: “Lúc trước là ta không tốt, vì một số chuyện cũ mà nhằm vào Nhị phu nhân, ta tới đây xin lỗi Nhị phu nhân, sau này ta chắc chắn sẽ thay đổi, hôm nay tới đây thật ra là vì việc hôn nhân của Vũ nhi và Tống Tam cô nương trong phủ.”

Đưa tay không đánh mặt tươi cười, Thôi thị nhẹ nhàng nói: “Lúc trước cũng là do ta nặng nòng quá, nhưng mà việc hôn nhân của nhi tử nhà Phùng phu nhân và Xu Xu nhà ta sao? Sao ta lại nhớ rõ là ta đã từ chối rồi mà, dù sao phu nhân muốn để Xu Xu làm thiếp cho nhi tử, bất luận là người nào cũng sẽ không đồng ý.”

Kỷ thị ngượng ngùng, “Chuyện này ta cũng đã mắng ma ma rồi, bà ấy là ma ma bên người của ta, biết được ân oán giữa ta và Nhị phu nhân nên đã tự tiện làm như vậy, ta đã trách phạt bà ta rồi, mong rằng Nhị phu nhân đừng nhắc lại chuyện này, hôm nay ta tới đây thật sự là nghĩ đến mối quan hệ hai nhà, nếu Xu Xu có thể tới nhà ta, ta sẽ yêu thương như khuê nữ thân sinh, còn nữa hai nhà cách nhau cũng không xa, sau này lui tới cũng tiện, Nhị phu nhân, ngươi thấy có đúng không?”

Lời này thật là lừa quỷ mà, đương nhiên Thôi thị không tin.

Nhưng Kỷ thị nhằm vào bà trong mười năm, hiện tại lại vì nhi tử mà cúi đầu trước bà cũng đã hiếm thấy, xem ra là thật sự có tâm tư muốn hai nhà kết thân.

Đương nhiên Thôi thị không thể mắng người như trước kia.

Bà suy nghĩ một lát rồi nói: “Phu nhân có thể nhìn trúng Xu Xu nhà ta thì là phúc khí của nhi nữ, nhưng ta đã thương lượng với lão gia trong phủ, để Xu Xu ở nhà thêm hai năm, phu nhân hẳn là biết được Xu Xu thuở nhỏ không lớn lên bên cạnh ta, hiện tại mới được nhận về, ta cũng không hy vọng nàng gả ra ngoài quá sớm.”

Nghe Thôi thị nhắc tới lão gia, vẻ mặt Kỷ thị căng thẳng hơn, bà ta giương mắt nhìn Thôi thị, từng bước ép sát, “Điều này ta có thể hiểu, Nhị phu nhân muốn Xu Xu đợi hai năm nữa là đúng, nhưng cô nương dù sao cũng phải thành thân, không bằng định việc hôn nhân trước, rồi chờ hai ba năm sau thành thân cũng không sao.”

Loading...