Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-01-08 15:37:04
Lượt xem: 148

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quân doanh đóng ở ngoài thành, đại quân dựng lều vây quanh lửa trại nghỉ tạm, trong thành còn nhiều lương thực, chỉ còn chút gạo, mì và mấy đầu dê, lợn.

Lợn và dê do dân chúng trong thành nuôi, Thục Vương chống cự khéo léo, dân chúng trong thành cũng nhiệt tình, tự đem dê và lợn cùng nồi niêu tới ngoài thành g.i.ế.c mổ, còn nấu cả một nồi canh thịt to đùng.

Thịt để ăn thì nhiều lắm, mỗi vị tướng sĩ cũng chỉ ăn một chút, còn là cơm.

Tống Ngọc Bách cũng ở trong đó, đây cũng đầu tiên ăn cơm tập thể với các tướng sĩ khác , đường tới đây đều như .

Lúc đói đến bụng kêu gào, cả một chén to đồ ăn đều mồm , cơm là gạo cũ còn là cơm tập thể, cơm chín kỹ, nhưng ăn như hổ đói.

Đến lúc , càng nhớ đến món bánh tương thịt mà Tam , miệng đầy mùi thịt, ai. . . . . .

Hắn và cơm miệng, tướng sĩ bên cạnh lấy tay khửu tay đụng một chút, ngây ngô : “Đến đây, đại , hai một ly.”

Vì sợ quân địch đánh bất ngờ nên đương nhiên thể uống rượu, đều là lấy nước rượu nhưng chỉ uống một chút thì cũng trở ngại gì, chút rượu cũng vui.

Tống Ngọc Bách bất đắc dĩ bưng chén nước chân lên cạn với tướng sĩ đối diện một cái, uống một cạn sạch, đây cũng là cách để ăn no hơn.

Một vùng đất rộng lớn ngoài thành đốt một đống lửa trại, Thục Vương chiếu với phó tướng, một con hổ màu trắng sấp bên cạnh chân Liễm Chi, hình dáng nó to lớn hung mãnh, tứ chi rắn chắc hữu lực, da lông bóng như dính nước, đôi mắt màu lam trong suốt nhưng lạnh nhạt, vẻ lời chủ tử nó.

Con hổ trắng theo Thục Vương bốn năm, Thục Vương nhặt từ khi còn nhỏ và nuôi bên , nửa tuổi theo Thục Vương đến chiến trường c.h.é.m giết, thể cắn c.h.ế.t quân địch.

theo Thục Vương rèn luyện hai năm, mãi đến hai năm kẻ dẫn đầu bộ lạc Thiền Vu đầu hàng, hai nước kết giao thì hổ trắng mới theo Thục Vương trở về kinh thành.

Thật cũng thích cuộc sống ở kinh thành, mỗi ngày đều nuôi nhốt, mãi đến ngày hôm nay, khi tân vương theo đúng hiệp ước, đột nhiên xâm chiếm, thì nó mới cùng Thục Vương tới biên quan.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-211.html.]

Phó tướng bên cạnh đang thương thảo chuyện tiếp theo.

Quân y viện sử Vương Ngạn Lâm tới đây lúc Tống Ngọc Bách đang lấy nước rượu vui vẻ uống cùng các tướng sĩ ánh lửa hừng hực.

Mãi đến khi vỗ vai Tống Ngọc Bách, đầu thì thấy một lão nhân, ông hỏi.

Vương Ngạn Lâm lý do đến, “Ngươi chính là Tống tiểu ? Mấy thứ thuốc cầm m.á.u và cứu mạng đó, ngươi thể giao cho quân y ?”

Tống Ngọc Bách gật đầu, chuyện quân y dặn dò nhiều , chỉ sợ quân y sẽ giữ đồ vật , nhưng thật sự là lang trung cũng hiểu thuốc thang trị liệu chữa bệnh như thế nào, chỉ thể giao thuốc cho họ, hiện tại xem thuốc cầm m.á.u đều thể tiếp tục dùng.

Tướng sĩ bên cạnh còn hỏi một câu, “Các đang cái gì ?”

Vương Ngạn Lâm kích động : “Xin hỏi tiểu lấy thuốc ?”

Tống Ngọc Bách gạt, “Đều là do Tam đưa khi , nàng học y, cố ý phối thuốc cho mang theo.”

“Vậy, đây. . . . . .” Khuôn mặt già nua của Vương Ngạn Lâm đỏ bừng, “Vậy thể hỏi hỏi Tam của Tống tiểu một chút, thế cho cách phối. . . . . .”

Ông lắp, thật sự là ngượng ngùng, đôi với học y thì phương thuốc chính là bảo bối gia truyền, hỏi như thì ông thật là hổ, đoạt bảo bối của khác, ông ngừng : “Thuốc cầm m.á.u Tống tiểu thật sự chính là thần dược, công hiệu lớn với tướng sĩ thương nặng, thể là sẽ cứu tính mạng nhiều tướng sĩ trọng thương, nên lão phu mới mở miệng, lão phu cũng yêu cầu quá vô lý, cho nên hỏi Tống tiểu còn nhiều thuốc ?”

Ông đích mở miệng hỏi phương thuốc, cũng tỏ còn mặt mũi gì nữa, ông cũng ngượng ngùng, lúc mới đổi cách .

Tống Ngọc Bách cũng chấp nhận, “Tam của , sẽ thường xuyên đưa thuốc cho , quân y đại nhân hỏi cách phối thuốc ? Hôm nào sẽ gửi thư cho Tam nhà hỏi một chút.”

Tống Ngọc Bách cũng hiểu rõ ý của Tam , thuốc khẳng định cũng chỉ cho một dùng, đều là các tướng sĩ bảo vệ biên cương quốc gia, về phần cách phối thuốc thì Tam nguyên liệu quý hiếm gì, chắc là thể hỏi hỏi Tam một chút.

mà —— Tống Ngọc Bách : “Quân y đại nhân, thật cách phối thuốc thì cũng quan trọng, Tam thuốc cũng lạ gì, hơn nữa cũng thật với đại nhân, thật thuốc Tam phối từ tay cũng sẽ khác so với những khác, cảm thấy cho ngài phương thuốc thì ngài cũng phối dược hiệu như .”

Loading...