Suối Tiên Trong Mơ - Chương 209
Cập nhật lúc: 2025-01-08 10:52:32
Lượt xem: 23
“Xu Xu đừng lo lắng, đã bị nương từ chối rồi.” Đương nhiên Thôi thị không đồng ý, bà chỉ qua hỏi một chút thôi, bây giờ xem như đã rõ lý do rồi, vậy mà tên Phùng thế tử kia dám chặn đường xe ngựa của Xu Xu.
Thôi thị tức giận, nhưng không bày tỏ ra trước mặt nữ nhi, bà nói: “Buổi tối nương sẽ nói với phụ thân con tìm thêm cho con hai phủ vệ nữa, phải giỏi võ hơn.”
Phủ vệ hằng ngày đi theo nữ nhi đều là phủ vệ đang trực trong phủ, cũng không cố định, bà lo lắng Xu Xu bị tên Phùng thế tử kia làm phiền, thà rằng chọn cho Xu Xu hai phủ vệ cố định, quyền cước công phu giỏi hơn chút, nếu Phùng thế tử dám bắt nạt Xu Xu thì trực tiếp đánh ngược lại hắn ta!
“Mẫu thân, đừng lo lắng.” Xu Xu cũng không quá sợ Phùng thế tử, ngày đó giằng co, cảm thấy hắn ta cũng không phải loại công tử quần là áo lượt chơi bời trác táng có ý đồ xấu xa.
Nhưng mà cẩn thận vẫn hơn, thanh danh của cô nương gia là quan trọng nhất, nàng cảm thấy có lẽ Phùng thế tử không có ý xấu, nhưng mẫu thân hắn ta chắc chắn không dễ ở chung.
Đợi Thôi thị đi rồi, Xu Xu phối thuốc xong, liền đi đọc sách luyện chữ một lát, sau đó nàng lại gọi Quan Ngôn Quan Hạ đến, sai họ đi tìm hiểu tình huống người Trần gia.
Nói đến người Trần gia, hình như Tống Ngưng Quân cũng đã không ra khỏi phủ được một khoảng thời gian rồi.
Không biết người Trần gia còn ở kinh thành hay không.
… … …
Trong kinh thành một mảnh phồn hoa, có người vui có người buồn, cho dù có chút chuyện phiền lòng, nhưng đều có thể có cuộc sống an ổn, ăn no mặc ấm.
Ở nơi biên ải xa xôi, các tướng sĩ đang ra sức liều mình chống lại sự tấn công của Hồ Quân, những tướng sĩ trong thành Bình Cao đã yên ổn sống qua ngày được hai năm, không ai ngờ sau hai năm Hồ Quân lại kết liên minh đột nhiên đánh lén, lừa gạt chủ tướng ra khỏi thành mưu hại, chưa rõ tung tích, sau đó đóng giả một đội binh lính của tướng quân kia qua đêm bên ngoài, để binh lính trong thành mở cửa thành, làm cho các tướng sĩ giữ cửa thành đều bị đánh lén.
Dù tướng sĩ trong thành phản ứng rất nhanh, cuối cùng đóng được cửa thành lại, nhưng vẫn không tránh khỏi một trận tổn thất nặng nề.
Tướng sĩ trong thành thiệt hại gần một nửa, cửa thành cũng đóng chặt không dám mở ra, lương thực trong thành cũng có hạn, họ bị mắc kẹt bên trong thành cùng với dân chúng.
Hơn nữa vì sự do dự của phó tướng, sợ việc này bị Thánh Thượng biết được sẽ trách hỏi nên gạt đi không báo, thậm chí còn muốn đối đầu với Hồ Quân, ra khỏi thành chống cự hai lần, đều thất bại mà về, bị kẹt trong thành hơn một tháng mới sai người lén ra khỏi thành mật báo về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-209.html.]
Hiện tại cách thời điểm lúc Hồ Quân đánh lén đã hai tháng rưỡi, ngoài thành có Hồ Quân bao vây thủ sẵn, nếu như không có viện quân đến thì dù tướng hay dân chúng đều sẽ bị c.h.ế.t đói ở bên trong thành Bình Cao.
Lương thực còn lại của dân chúng trong thành cũng sắp cạn kiệt, trong thành cả tướng sĩ lẫn dân chúng đều tràn đầy tuyệt vọng.
Vào canh ba nửa đêm cùng ngày, ngoài thành vang lên tiếng hổ gầm, sau đó là tiếng trống và tiếng hô xông lên đinh tai nhức óc, cùng với tiếng hỗn loạn của quân địch vì bị đánh lén.
Tướng sĩ trong thành đi lên tường thành, thấy bên ngoài cả một mảnh đèn đuốc sáng trưng.
Vô số sĩ binh mặc áo giáp sắt c.h.é.m g.i.ế.c với Hồ Quân, lẫn trong số đó còn có thể thấy một con hổ trắng oai phong dũng mãnh đang cắm móng vuốt vào giữa hai đội quân giao chiến, móng vuốt của nó có thể xách một kẻ địch lên.
Đó là hổ trắng theo bên người Thục vương, các tướng sĩ biên ải đều nhận ra con hổ trắng này, thậm chí rất nhiều lần còn cùng nó sóng vai g.i.ế.c địch.
Trong khoảnh khắc, các tướng sĩ trong thành vì muốn giữ vững chủ định và ổn định lòng quân, có người hô lớn: “Là Thục vương điện hạ! Thục vương điện hạ dẫn viện quân đến cứu chúng ta rồi !”
Phó tướng Trần Vĩnh Châu lấy ống nhòm đứng trên thành quan sát, quả nhiên là Thục vương dẫn binh đến đánh lén Hồ Quân ngoài thành.
Trần Vĩnh Châu lập tức truyền đạt quân lệnh: “Mở cửa thành! Ra khỏi thành hợp với viện quân Thục vương đánh bại Hồ Quân.”
Tống Ngọc Bách một đường theo Thục vương và các phó tướng đến Lương Châu Duyệt Châu trước, sau đó bàn bạc với Thái Thú của hai châu, rồi mượn binh Lương Châu Duyệt Châu đến thành Bình Cao.
Sau đó hắn được chỉ định làm một binh lính.
Một đoàn kỵ binh đi đến một sườn núi địa thế hiểm trở ở gần thành Bình Cao, trong lúc đó, Thục vương và các vị phúc tướng bàn bạc, đã sớm cử lính trinh sát đi tìm hiểu tình hình của quân địch.
Vào canh ba nửa đêm, phát động đánh lén.
Đây là trận đánh đầu tiên của Tống Ngọc Bách, hắn nhiệt huyết sôi trào, sóng lòng sôi sục, cầm đao kiếm c.h.é.m g.i.ế.c kẻ địch.