Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 208

Cập nhật lúc: 2025-01-08 10:52:18
Lượt xem: 35

Tạ thị trợn mắt bịt miệng nói: “Bà ta dám làm chuyện như vậy sao?”

Khó trách ngoại sanh kia của bà ta bị Tống đại nhân vạch tội, người ngoài đều cảm thấy rất kỳ lạ.

“Ta thật sự không hiểu rõ, vì sao bà ta lại nhắm vào ta suốt mười mấy năm! Bây giờ lại còn định dòm ngó đến Xu Xu nhà ta.” Thôi thị căm hận nói: “Ta còn không biết cách suy nghĩ của bà ta sao, bà ta là vì hận ta nên muốn Xu Xu gả làm nhi tức của bà ta, bà ta có thể gây khó dễ Xu Xu bất cứ lúc nào, bà ta tưởng tượng thật đẹp quá đấy!”

Tạ thị thở dài: “Trách ta không tốt, ngươi đừng nên tức giận, nếu như ta biết trước những chuyện bà ấy đã làm trước đó thì cho dù bị cha mẹ chồng mắng một trận ta cũng không đến gây chuyện chọc cho ngươi tức giận.”

Thôi thị cũng cùng thở dài một hơi, nói: “Ta không trách ngươi, làm nhi tức, ngươi cũng không còn cách nào khác.”

Thực ra Thịnh thị thấu tình đạt lý nhiều hơn bà bà của Tạ thị, chưa bao giờ quản chuyện phu thê chi thứ hai bọn họ.

Tạ thị không đề cập đến chuyện làm mai này nữa, tán gẫu đề tài khác với Thôi thị.

Ngồi hơn một canh giờ, Tạ thị mới về phủ, kể lại sự việc cho phu nhân Nam Dương Hậu nghe, phu nhân Nam Dương Hậu còn không tin, nói: “Sao lại không đồng ý, không phải Vũ nhi rất tốt sao?”

“Mẫu thân.” Tạ thị trợn tròn mắt, nói: “Tống phu nhân nói muốn nữ nhi ở thêm hai năm nữa nên hiện tại không muốn đính hôn. ” Bà ấy cũng không thể trực tiếp nói với bà bà, ngoại tôn kia của bà bà, dựa vào cái gì mà xứng với Xu Xu nhà người ta? Sao lại không tự mình hiểu lấy chứ?

Chờ Tạ thị đi rồi, Thôi thị nghĩ lại thấy không đúng, sao đột nhiên nhi tử của Kỷ thị lại muốn cầu hôn Xu Xu được? Bà phải hỏi xem có phải Xu Xu đã gặp Phùng thế tử hay không.

Vừa lúc Xu Xu còn đang ở Thấm Hoa Viện, nàng mới vừa cho sư tử trắng ăn, miệng vết thương của sư tử trắng đã khá hơn, sức ăn cũng tăng thêm, nó ăn canh thịt đã không còn đủ no, Xu Xu sai người mỗi ngày mang lấy hai con gà vịt sang làm thức ăn cho sư tử trắng.

Xu Xu vẫn ở lại trong phòng xem sư tử trắng ăn.

Ngay cả xương xẩu nội tạng, sư tử trắng đều có thể dùng răng nanh sắc nhọn cắn nuốt hết.

Xu Xu nhìn vẫn có hơi giật mình, lại thêm sư tử trắng vẫn có ý thù địch với người hầu Thấm Hoa viện, mỗi lần Trân Châu đi vào, sư tử trắng vẫn ở trong lồng sắt bất an gầm nhẹ, Xu Xu chỉ có thể từ từ trấn an nó, nàng ngồi chồm hổm ở bên cạnh nhỏ giọng nói: “Tiểu Bạch ngoan, đừng có sợ, không sao đâu không sao đâu.”

Có thể là lời trấn an của nàng hữu dụng, mỗi lần sư tử trắng đều dần dần khôi phục lại, nó còn có thể phát ra tiếng khò khè khò khè về phía Xu Xu ngoài lồng sắt.

Xu Xu rất muốn cười, dù thế nào thì nó cũng giống báo xa-li, đều thuộc giống mèo lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-208.html.]

Cho sư tử trắng ăn xong, Xu Xu qua thư phòng, báo xa-li cũng theo nàng ra khỏi đó.

Thôi thị đến thư phòng tìm Xu Xu, nhìn thấy báo xa-li nằm bò ở đằng kia, cũng đã thành thói quen nên không có gì sợ hãi.

Thực tế mọi người trong phủ Định Quốc Công đều không còn sợ báo xa-li nữa, đã quen với việc nó đi dạo khắp nơi rồi. 

Báo xa-li nhìn thấy Thôi thị lại còn kêu meo meo, có thể là biết Thôi thị là mẫu thân của Xu Xu.

Thôi thị nghe thấy tiếng kêu meo, cúi đầu nhìn báo xa-li, cười nói: “Meo Meo ngoan.” Có thể thấy được mọi người đều đã xem con mãnh thú hung dữ này thành một con mèo lớn rồi.

Thư phòng Xu Xu đầy mùi thuốc đông y, còn có hai tủ thuốc to, đều do thợ thủ công làm ra, đặt sát hai bên tường, phân loại rõ ràng, có thể chứa được hơn hai trăm loại thảo dược.

Xu Xu còn ngại tủ thuốc không đủ dùng, còn định nối thông căn phòng bên cạnh thư phòng, dùng làm phòng thuốc, xem như phòng dự trữ dược liệu.

Chuyện này nàng cũng đã nói với Thôi thị, Thôi thị cho người đến xem qua, còn vài ngày nữa có thể khởi công.

“Mẫu thân, sao người lại qua đây rồi.” Xu Xu bỏ công việc trong tay ra, ngồi xuống với mẫu thân trên chiếc giường dưới song cửa sổ.

Trân châu tiến vào đặt trà hoa quả lên một án kỷ nhỏ giữa giường, rồi mới lui ra.

Thôi thị cười tít mắt nói: “Nương qua đây nói vài lời với con thôi.”

“Vừa rồi Kỷ Phu nhân qua đây nói gì với nương sao?” Xu Xu không ngốc, ngược lại nàng rất thông minh.

Thôi thị nắm bàn tay mềm mại trắng nõn của nữ nhi, nói:”Đúng là có một số việc, Kỷ Phu nhân qua đây làm mai giúp ngoại sanh của nàng ta.”

“Ngoại sanh Kỷ Phu nhân?” Xu Xu suy nghĩ tình huống trong nhà Nam Dương Hậu, nói: “Thế tử phủ Thuận Quốc Công sao?”

Thôi thị gật gật đầu: “Chính là hắn, Xu Xu đã từng gặp hắn chưa?”

Xu Xu nhớ đến buổi trưa cách đây mấy hôm bị Phùng thế tử ngăn xe ngựa, khẽ nhíu mày nói: “Mấy ngày trước, lúc nữ nhi đi đến Đức Thiện Đường có bị Phùng thế tử ngăn xe ngựa không cho đi, hắn muốn con trả lại sư tử trắng cho hắn, bị con chế giễu cho một trận, sau đó hắn liền bỏ đi.” Không ngờ về nhà lại cho người đến cầu hôn nàng? Xu Xu không biết là Phùng thế tử thích nàng, chỉ nghĩ đơn giản là vì vẻ ngoài xinh đẹp của nàng, thấy sắc nảy lòng tham thôi.

Loading...