Suối Tiên Trong Mơ - Chương 207
Cập nhật lúc: 2025-01-08 10:52:05
Lượt xem: 28
Kỷ thị đúng là người không biết tự lượng sức mình, si tâm vọng tưởng, trong đầu không hề có chút cân nhắc nào.
Bà ta nói cầu hôn cho nhi tử, nên cũng chuẩn bị thật, ba ngày sau liền tìm đến tẩu tử nương gia nhờ đến phủ Định Quốc Công cầu hôn, bà ta cũng biết nếu mình gọi ma ma qua thì chỉ sợ ngay cả cửa lớn Quốc Công Phủ cũng vào không được.
Nhà mẹ đẻ Kỷ thị là Kỷ gia Nam Dương Hầu.
Huynh trưởng bà ta – Kỷ Tử là đồng liêu với Tống Nhị lão gia, nhưng Tống Nhị lão gia là Hộ Bộ Thượng Thư, còn huynh trưởng bà ta là Hộ Bộ Thị Lang, Tống Nhị lão gia là quan trên của huynh trưởng bà ta.
Kỷ thị trở về nhà mẹ đẻ khóc lóc kể lể, nói nhi tử nhìn trúng Tam cô nương Tống gia, xin tẩu tử đến phủ Định Quốc công làm mai giúp.
Đại tẩu của Kỷ thị – Tạ thị nghe xong liền không muốn làm, sao bà ấy có thể làm được, trượng phu là cấp dưới của người ta, tuy quan hệ giữa bà ấy và Thôi thị cũng không tệ, nhưng cô tử trong nhà trước đây làm mấy chuyện kia trực tiếp nhắm vào Tống nhị phu nhân, bây giờ lại bảo bà ấy đến nhà làm mai, sắc mặt có thể vui vẻ được sao?
Tạ thị không muốn, nhưng cha mẹ chồng lại sủng nữ nhi, vừa nghe lời này, buộc Tạ thị phải đến phủ Định Quốc Công nói giúp vài lời.
Tạ thị không còn cách nào khác, chỉ có thể chuyển thiếp mời đến nhà một chuyến.
Lúc bà ta qua vẫn còn sớm, Thôi thị mới vừa dùng bữa sáng cùng bọn nhỏ xong.
Hôm nay Trình tiên sinh không khỏe nên Xu Xu không cần qua Thanh Nghiễn Các đọc sách, nàng ở lại nói vài lời với Thôi thị.
“Phu nhân, Kỷ Phu nhân qua rồi.” Ma ma bên ngoài tiến vào bẩm báo.
Thôi thị cười nói: “Mau mời người vào đi.” Lại nói với Xu Xu: “Hôm nay nương có khách, Xu Xu cũng gặp mặt hai lần rồi, là đại phu nhân của phủ Nam Dương Hầu.”
Tuy phủ Nam Dương Hầu là nhà mẹ đẻ của Kỷ thị, nhưng mối quan hệ giữa Thôi thị và Tạ thị cũng không tệ lắm, không việc gì phải chịu ảnh hưởng từ Kỷ thị cả.
Xu Xu mềm giọng nói: “Vậy nữ nhi chờ chào hỏi Kỷ Phu nhân rồi lại về phòng.” Bây giờ mà đi ra chạm mặt cũng là hành vi rất không lễ phép.
Tạ thị được bà tử dẫn qua cửa thùy hoa đi đến phòng của Thôi thị.
Dù sao cũng không phải tham dự tiệc tùng, ngày thường nhóm khuê hữu gặp nhau nói chuyện cũng không cần đến đại sảnh, đều mời đến phòng các phu nhân.
Tạ thị vừa vào cửa liền thấy một thiếu nữ ngồi bên cạnh Thôi thị, một thân áo ngắn xếp li thêu màu ngọc bích, tóc búi buông xuống, không son phấn mà da thịt trắng mịn như gốm sứ, không chút tỳ vết, xinh đẹp động lòng người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-207.html.]
So với lần trước gặp mặt trong bữa tiệc lại càng xinh đẹp đoan trang thanh nhã hơn.
Chẳng lẽ nàng là người mà nhi tử của tiểu cô tử nhìn trúng sao, thử hỏi nam tử trong thiên hạ, ai có thể qua được ải mỹ nhân chứ?
Cũng may Xu Xu sống ở phủ Quốc Công, nếu như quả thật ở vùng thôn quê kia thì không biết bây giờ sẽ gặp phải chuyện gì…
Nghĩ vậy, Tạ thị cũng rùng mình một cái.
Trong lòng Tạ thị rất rõ ràng, Thôi thị sẽ không để khuê nữ bảo bối gả cho ngoại sanh (cháu ngoại) tầm thường quần là áo lượt không nghề nghiệp không học vấn kia của bà ấy, hôm nay bà ấy qua đây chỉ như đi ngang qua sân khấu, cũng thuận tiện nói với Thôi thị về tiểu cô tử si tâm vọng tưởng** kia của bà ấy.
(**): Mơ mộng hão huyền, mơ tưởng
Thấy Tạ thị bước vào, Xu Xu chỉnh đốn trang phục cúi chào kiểu vạn phúc: “Bái kiến phu nhân.”
Tạ thị vội vàng nắm tay Xu Xu, cười tít mắt nói: “Xu Xu mau đứng lên, mới mấy ngày không gặp, Xu Xu càng lớn càng xinh đẹp động lòng người rồi.”
Xu Xu cười khanh khách: “Đa tạ phu nhân khen ngợi.”
Chờ Tạ thị ngồi xuống, nói với Thôi thị mấy câu, đều là khen ngợi Xu Xu.
Lúc này, Xu Xu mới đứng dậy cười nói: “Xu Xu không làm phiền phu nhân nói chuyện phiếm với mẫu thân nữa, xin phép về phòng trước.”
Thôi thị ấm giọng nói: “Con về làm việc của con đi.”
Sau khi Xu Xu đi rồi, Thôi thị cười hỏi: “Sao hôm nay lại đến nhà tìm ta?”
Tạ thị thở dài, không gạt, nói: “Ta nói ngươi có thể tức giận hay không chứ, còn không phải tiểu cô tử nhà ta, không biết tiểu tử nhà bà ta gặp Xu Xu lúc nào mà nhất quyết muốn cầu hôn, có thể là biết bà ta đích thân đến nhất định sẽ bị ngươi mắng nên trở về nhà mẹ đẻ năn nỉ ta, ta nào có chấp nhận đến đây một chuyến, đều là cha mẹ ép buộc, ta thật sự không còn cách nào khác, liền tìm đến nhà nói với ngươi một tiếng, ngươi đừng chê ta phiền.”
Thôi thị rất tức giận, mày nhíu chặt lại, bà cầm khăn giọng căm hận nói: “Tiểu cô tử nhà ngươi thật là không biết xấu hổ, trước đó vài ngày bà ta sai bà tử bên người sang đây định hỏi Xu Xu nhà ta làm thiếp cho nhi tử bà ta, bà tử kia bị ta cho người ném ra ngoài, hiện tại lại còn chưa từ bỏ ý định, định gây sự chú ý với Xu Xu nhà ta, bà ta đúng là si tâm vọng tưởng.”
Bà thật sự ghê tởm Kỷ thị, cảm thấy đầu óc Kỷ thị chắc chắn là bị bệnh rồi.
Rõ ràng bà chưa hề làm bất cứ chuyện gì, vậy mà Kỷ thị lại hận bà mười mấy năm, không thể đoán được!