Kỷ thị hừ một tiếng, gì nữa, nhưng về cũng ghét Thôi thị mặt, Thôi thị cũng nhịn bà , hai cứ ghét qua ghét như đến mười năm.
Thực từ đầu đến cuối Thôi thị đều nghĩ lúc còn là cô nương hai hề gặp thì vì Kỷ thị thích bà như .
Đến lúc hai gả cũng ai ai, khi đó Thôi thị là cô nương tiểu môn hộ, phụ bà là quan nhỏ lục phẩm, nhưng là nhà thấp kém. Khi đó phủ Định Quốc Công cũng chỉ là phủ Định An Bá, cho nên Thôi thị mới thể gả , về kinh thành xảy trận phản loạn, phủ Định An Bá lập đại công mới thăng tước vị.
Thôi thị cũng là phúc, bà vượng phu.
Bản gả bá phủ, vốn công chống phản quân, đó Tống Kim Lương cũng thăng chức, bà tự dùng của hồi môn của mở cửa hiệu ăn buôn bán sinh lời lớn, càng càng lớn.
Khi đó Kỷ thị gả một đại môn hộ, chính nữ hầu môn, hai vốn hề gì thể tiếp xúc với , Thôi thị hiểu vì Kỷ thị cứ nhắm bà.
Thực chuyện chỉ bản Kỷ thị , lúc bà chờ gả từng gặp Tống Kim Lương một , Tống Kim Lương thời còn niên thiếu quả thực tuấn mỹ, Kỷ thị gặp qua một liền động động tâm, ai ngờ đó Thôi thị gả cho trong lòng bà nên bà liền trút giận lên Thôi thị.
Tống Kim Lương cũng chuyện , Kỷ thị ầm ĩ bên ngoài nên cũng thật sự oan uổng cho Thôi thị.
Cứ như đối đầu đến tận mười năm.
Hiện tại Kỷ thị dung túng nhi tử đến đòi con sư tử trắng Xu Xu chữa khỏi, quỷ Thôi thị mới thèm để ý đến cả nhà họ, tất nhiên là để phủ vệ đuổi .
Sự việc cũng truyền đến tai Xu Xu, buổi tối nàng từ Đức Thiện Đường về mới nha Thấm Hoa viện kể , cũng quá coi trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-202.html.]
Nàng định quan tâm đến Phùng thế tử, hiện tại lấy sư tử trắng đúng là chuyện vớ vẩn nực .
Xu Xu chỉ xem đó như truyện xong liền lên lầu bôi thuốc cho sư tử trắng ăn.
Hiện tại Xu Xu vẫn dám thả sư tử trắng trong viện, bởi vì sư tử trắng chỉ gần gũi nàng, còn với những khác vẫn mang theo địch ý, thỉnh thoảng đám nha xem nàng cho nó ăn, sư tử trắng vẫn bất an gầm gừ lên, chịu ăn nữa, còn vẻ tấn công với đám nha .
Xu Xu chỉ thể tiếp tục nhốt sư tử trắng trong lồng sắt, nhưng ngày thường vẫn cho đám nha bà tử qua một vòng.
Dù cũng để sư tử trắng quen với sự tồn tại của con , Xu Xu nghĩ cho dù nàng đem thả sư tử trắng về núi, sợ nó sẽ chạy về như báo xa-li, sư tử trắng còn thù địch với con , nếu lỡ như về đến gặp ai đó, chừng nó sẽ há miệng cắn cũng nên.
Tạm thời cứ nuôi .
… …
Nói về Bình Tử phủ Định Quốc Công giảng đạo cho một trận, tất nhiên sẽ trả sư tử trắng cho .
Vì thế Bình Tử trở về phủ Thuận Quốc Công, với Phùng thế tử rằng ngay cả cửa phủ Định Quốc Công cũng , trả , khuyên bảo Phùng Vũ vài câu, là bọn chiếm lý, gì ai hành sự như , nhưng mà đó là phủ Định Quốc Công chứ nhà bình thường mà dễ dàng bắt nạt .
Phùng Vũ khí đá một phát, căm hận : “Sáng mai sẽ đích đến nhà, cũng tin bọn họ dám trả.”
Ngày tiếp theo, thực sự đích đến phủ Định Quốc Công một chuyến, kết quả gác cổng mở cửa, thấy Phùng thế tử, liền thông báo một tiếng, nhóm chủ tử gặp, gác cổng cũng hết cách, chi tiết với Phùng thế tử liền đóng cửa , Phùng thế tử tức giận, quần là áo lượt nhưng cũng kẻ ngốc, chắc chắn sẽ kêu xông Phủ Quốc Công, nếu ngay cả tổ phụ cũng cứu .
Hắn tức giận giậm chân, thể xông Quốc Công Phủ, ỉu xìu trở về phủ Thuận Quốc Công.