Nó chậm rãi ăn, Xu Xu bên cạnh bầu bạn cùng nó, báo xa-li cũng , ầm ĩ nghịch ngợm.
Thật bất ngờ, hai con thú sống chung vô cùng hòa hợp.
Lại qua bốn năm ngày như , miệng vết thương của sư tử trắng gần như khép , kết một tầng vảy, hơn nữa mỗi ngày đều uống thêm cam lộ nên vết thương lành hơn phân nửa.
Mỗi ngày còn uống một chậu canh thịt hầm, hơn nữa, từ đầu đến cuối nó hề gầm gừ hung hãn với Xu Xu.
Nha hầu Thấm Hoa Viện đều kinh ngạc khi Tam cô nương mà cứu sống con sư tử trắng Phùng thế tử vứt bỏ, thậm chí còn thuần phục sư tử trắng.
Trân Châu với tiểu nha : “Ta , chắc chắn cô nương thể mà, ai cũng yêu mến cô nương, ngay cả những con mãnh thú cũng ngoại lệ.”
Nhóm tiểu nha cũng : “Tam cô nương quả thật quá lợi hại.”
Xu Xu cũng bất ngờ, thực nàng cảm thấy chắc là cam lộ phát huy hiệu lực, lẽ nhờ chiếc bình ngọc nhỏ đeo bên vài năm nên lúc ở thôn Thủy Hương, ven đường gặp chó mèo hổ báo đều sẽ ức h.i.ế.p nàng.
Hơn nữa, Xu Xu nhớ đến chuyện kiếp , kiếp Tống Ngưng Quân cũng nuôi một con Hắc Báo.
Khi đó Tống Ngưng Quân lừa lấy mất chiếc bình ngọc nhỏ của nàng, bắt đầu dùng cam lộ nuôi dưỡng Hắc Báo, dù mỗi ngày chỉ cho nó nửa giọt.
Ban đầu con báo còn biểu lộ sự gần gũi với nàng, thậm chí ngay khi nàng Hắc Báo cắn chết, Hắc Báo cũng hề ý đồ tấn công gì với nàng.
Có đôi khi sang viện của Tống Ngưng Quân tình cờ gặp nó, nó còn vô cùng thiết cọ cọ Xu Xu.
về nàng đang ngủ Hắc Báo tấn công, bây giờ nghĩ thấy chút kỳ lạ.
Đêm đó nàng uống canh tảo gạo nếp tơ vàng do Thanh Hao bưng đến, uống xong nàng cảm thấy buồn ngủ, đó liền .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-200.html.]
Nửa đêm mơ mơ màng màng cảm giác như bôi gì đó lên nàng, đó liền mất ý thức, lúc cảm giác chính là đau quá nên liền tỉnh.
Nàng đang con Hắc Báo Tống Ngưng Quân nuôi gặm cắn, đồng tử con thú màu đỏ tươi, như đang nổi cơn điên.
Nhớ đến chuyện , Xu Xu nhíu mày, nàng cảm thấy chắc chắn Tống Ngưng Quân dùng thứ gì đó bôi lên nàng, dụ dỗ Hắc Báo nổi cơn điên đến cắn xé nàng.
Có lẽ thứ liên quan gì đó đến việc dùng độc của nàng , rốt cuộc Tống Ngưng Quân học những thứ từ ?
Chuyện Xu Xu cứu sống và thuần phục sư tử trắng bộ phủ Quốc Công đều , đương nhiên chuyện thể giấu diếm nổi, đầy hai ngày, một nửa kinh thành đều gần hết.
Họ cũng vô cùng ngạc nhiên, tin tin, dù sư tử trắng cũng thú con, thuần phục nó là chuyện khả năng.
Chuyện tất nhiên cũng truyền đến tai phủ Thuận Quốc Công.
Tất nhiên vị Phùng thế tử nuôi nhốt sư tử trắng và dùng nó để đấu thú tìm niềm vui cũng .
Lúc tiểu tư bên cạnh kể chuyện cho vị công tử ăn chơi trác táng , Phùng thế tử vẫn tỏ vẻ xem thường, : “Lừa gạt ai chứ, con sư tử trắng lức vứt bên ngoài gần như c.h.ế.t , trong cổ nó cắn một lỗ to đùng, thần tiên còn cứu nổi nữa là, hơn nữa tính tình con sư tử trắng hung tợn, mỗi cho nó ăn đều suýt nó cắn, mà nó còn thể để cho Tam cô nương tùy tiện xử lý miệng vết thương giúp nó ?”
“Thế tử, là thật đấy ạ, nô tài quen một hầu trong phủ Định Quốc Công , chuyện đều lan truyền khắp phủ Định Quốc Công, Tam cô nương Tống gia thực sự thuần phục con sư tử trắng .”
Lúc , Phùng thế tử mới nghiêm túc lên chút, vốn đang giường quý phi, lập tức bật dậy: “Ngươi thật ?”
“Tất nhiên là nô tài dám lừa gạt thế tử ngài .”
Vị Phùng thế tử tên là Phùng Vũ, xứng đáng với danh xưng quần là áo lượt, lúc tổ phụ vẫn còn là Thuận Quốc Công cũng cưng chiều , trao tước vị cho phụ của Phùng Vũ, thường xuyên dẫn tôn tử dạo chơi khắp nơi, để Phùng Vũ thể nổi tiếng quần là áo lượt khắp kinh thành thể bỏ qua công lao của vị lão gia tử .
Lại thêm nương của Phùng Vũ cũng như nên Phùng Vũ sủng đến mức coi trời bằng vung.
Lúc Tam cô nương Tống gia thể cứu sống con sư tử trắng gần như sắp chết, liền chút động tâm.