Trình thấy nàng khiêm tốn lễ phép nên nhàn nhạt : “Trở thì , hy vọng ngươi sai chỗ nào thể sửa chữa chỗ , chứ lừa gạt khác lừa gạt bản .”
“Đệ tử xin ghi nhớ lời dạy bảo.”
“Ngồi xuống .”
Xu Xu phần yên lòng về hành động , bên nàng đều là nha bà tử, dù các nàng giúp đỡ việc cũng chút bất tiện, nhưng bên lấy một tiểu tư tin .
Xu Xu định buổi tối từ Đức Thiện Đường về sẽ tìm mẫu cần hai tiểu tư, nàng cảm thấy với tính tình của Tống Ngưng Quân thì chắc chắn sẽ ngoan ngoãn chờ xuất giá, còn sẽ chuyện gì nữa. Nàng chút tính toán, nhân cơ hội vạch trần bộ mặt thật của Tống Ngưng Quân, đưa Tống Ngưng Quân ngục giam, nơi đó mới chính là nơi nàng nên ở.
Hiện tại vạch trần bộ mặt thật của Tống Ngưng Quân cũng khá dễ dàng.
Thứ nhất, bản Xu Xu chiếm vị trí riêng ở phủ Quốc Công, chỉ phụ mẫu, bá phụ bá mẫu thúc phụ thúc mẫu, các tỷ đều xem nàng như , việc sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Chuyện thứ hai chính là, phụ mẫu còn tin tưởng Tống Ngưng Quân, thể tổ phụ tổ mẫu vẫn còn che chở cho nàng , nhưng nếu nàng thể để lộ bộ mặt rắn rết của Tống Ngưng Quân thì tổ phụ tổ mẫu là hiểu lí lẽ, sẽ ai chấp nhận bầu bạn cùng rắn rết.
Về sở trường dùng độc của Tống Ngưng Quân, nàng cũng chú ý.
Thế cho nên Xu Xu giảng chút qua loa, nàng ghi chép trọng điểm trong vở, định chờ tối về sẽ xem hết một .
Lúc ăn trưa, Xu Xu liền với Thôi thị rằng bên tiểu tư, dù ngày thường cũng thể để cho thị vệ trong phủ chân chạy vặt mãi .
Thôi thị xong, liền : “Được , buổi tối con từ Đức Thiện Đường về, sẽ điều cho con hai tiểu tư qua Thấm Hoa viện.”
Người cho nữ nhi dùng, chắc chắn chọn tin cậy trung thành, chọn lựa kỹ càng, phẩm hạnh , chuyện nhà cửa cũng điều tra rõ ràng .
Xu Xu dịu dàng : “Đa tạ mẫu .”
Thấy nữ nhi ôm lấy tay lắc lắm nũng, trong lòng Thôi thị mềm nhũn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-197.html.]
Buổi chiều Xu Xu tiếp tục đến Đức Thiện Đường, mang theo hai nha hai phủ vệ.
Vẫn giờ Thân mới rời khỏi Đức Thiện Đường định về phủ, trở về Quốc Công Phủ mất ít nhất hơn nửa canh giờ.
Hơn nữa Quốc Công Phủ còn ở bên cạnh Hoàng Thành, Hoàng Thành là cung điện Thánh Thượng ở, xung quanh đều là hoàng quốc thích, hầu tước nhất đẳng cùng các trọng thần nhất nhị phẩm trong triều.
Trong con hẻm phủ Định Quốc Công đến mấy phủ Quốc Công khác.
Xu Xu xe ngựa, Trân Châu Linh Thảo ở bên trong cùng nàng, dọc theo đường miệng hai nha cũng hoạt động liên tục, chuyện gì cũng kể hết với Xu Xu.
Trân Châu : “Cô nương điều , nô tỳ gần đây Phùng thế tử của phủ Thuận Quốc Công mới dỡ bỏ lệnh cấm, chạy đấu thú, đặt cược lớn, tận hai ba vạn lượng bạc, liền cược con sư tử trắng mà nuôi thắng, kết quả nô tỳ thua, trở về phụ đánh cho một trận, thực sự đáng đời.”
Xu Xu , suy nghĩ xem vị Phùng thế tử của phủ Thuận Quốc Công là ai.
Nàng cũng chút ấn tượng.
Chính là chuyện hơn nửa năm Thục vương giao báo xa-li cho nàng, may mắn vị Phùng thế tử của phủ Thuận Quốc Công mua từ về một con sư tử trắng con.
Nghe vô cùng đáng giá, bởi vì từng thấy qua sư tử màu trắng, cho nên trong kinh thành đều cá cược xem Phùng thế tử thuần phục con sư tử trắng , và con sư tử trắng thể sống sót bao lâu trong tay Phùng thế tử.
Vì chuyện của Phùng thế tử, kinh thành cũng ai rảnh rỗi chuyện của nàng và Thục vương.
Sau đó vài ngày, thế của nàng và Tống Ngưng Quân tuôn , phu nhân Thuận Quốc Công còn ngại chuyện đủ lớn còn cho đến phủ Định Quốc Công cầu , cưới Xu Xu về hầu hạ Phùng thế tử.
Chuyện Thôi thị tức giận đến phát run, cuối cùng Tống Kim Lương vạch tội Phùng thế tử, vị Phùng thế tử Thánh Thượng giam cầm một tháng thể khỏi phủ.
Gần đây hẳn là mới bỏ lệnh cấm.
Vậy mà ầm ĩ lên .
Xu Xu hỏi: “Vậy chẳng con sư tử trắng sẽ c.h.ế.t ?” Con thú thua trong trận đấu thú tất nhiên kết thúc .