Nàng đổ chất lỏng khó ngửi bên trong đó t.h.i t.h.ể của Tôn thị, tỏa một mùi tanh tưởi khó ngửi, nhưng t.h.i t.h.ể của Tôn thị bắt đầu chậm rãi hòa tan, mùi thối tràn ngập khắp căn phòng, t.h.i t.h.ể Tôn thị phát âm thanh xèo xèo, xương cốt cũng hòa tan trong chất lỏng mùi tanh tưởi đó, hai bình nước hóa t.h.i t.h.ể đó t.h.i t.h.ể Tôn thị biến mất ở trong phòng, chỉ còn một bãi chất lỏng rõ ràng.
Mùi vị gay mũi buồn nôn, Tống Ngưng Quân chịu nổi, nhưng bây giờ nàng dám mở cửa sổ .
Nàng bên ngoài múc hai chậu ở giếng nước đem đổ lên tất cả những đồ đạc ở trong viện, nàng dội nước mấy như thì mùi mới tan .
Dịch từ t.h.i t.h.ể chảy sẽ chậm rãi chảy theo cống nước tiểu bên ngoài, hòa lẫn trong nước mưa từ từ chảy dòng sông ở ngoài thành.
Giống như thế gian từng xuất hiện một tên Tôn thị .
Một lúc , Tống Ngưng Quân càng bình tĩnh, nàng cũng là nước để tan t.h.i t.h.ể là ai để , mặc dù là mấy thứ đồ quý hiếm gì đó nhưng cũng là để hại , suy cho cùng dù nó hữu dụng với nàng , từ lúc Tôn thị năm đó bà cố ý tráo đổi hai đứa nhỏ thì Tống Ngưng Quân cũng tính toán sẽ giữ mạng bà , nước hòa tan t.h.i t.h.ể nàng thử dùng lên gia cầm, chỉ cần vài giọt thể cho huyết nhục hóa thành nước.
Lúc nàng mới quyết định lễ công bố Trạng Nguyên sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t Tôn thị, tất cả đều thuận lợi.
Tống Ngưng Quân lau khô hai tay, ở trong viện sân một bóng ở bên ngoài, trong ngõ nhỏ cũng vô cùng im lặng.
Nàng xoay rời , khẽ khép cánh cửa căn phòng giống như bao giờ tới đây.
Tống Ngưng Quân xong việc về phủ Quốc Công, nàng cũng cho nha hầu hạ mà sai bọn họ chuẩn nước nóng, nàng tắm nước nóng để rửa sạch mùi hôi thối .
Trần Bảo Nhi sáu bảy tuổi, tuổi bọn nhỏ thể tự ngoài bộ.
Để cho nàng cùng với Hoa nhi ở cách vách ngoài xem Trạng Nguyên thì Tôn thị cũng yên tâm.
Mãi đến khi lục đục trở về trong ngõ nhỏ mới cảm thấy mùi thối như như thoảng , ngõ nhỏ ngày thường cũng sạch sẽ lắm, luôn luôn vứt rác bừa bãi.
Rất nhiều ngửi thấy mùi thối thì chỉ âm thầm mắng một câu.
Trần Bảo Nhi cũng chơi đến khi trời tối mới cùng Hoa nhi ở cách vách về nhà.
Cửa viện khép hờ, Trần Bảo Nhi đẩy cửa , trong nhà chút mùi thối khác với mùi ở bên ngoài lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-188.html.]
Trần Bảo Nhân cũng hiểu tại , nhà cũng thấy Tôn thị , nàng cũng đến nhà hàng xóm tìm nhưng sợ họ phiền nên cứ chờ trong nhà.
Đợi đến khi sắc trời tối , Tôn thị vẫn trở về nhà, Trần Bảo Nhi sợ đói, hàng xóm cũng sớm tắt đèn ngủ, nàng chỉ thể tới giường ngủ.
Ngày hôm , Trần Bảo Nhi vẫn thấy Tôn thị về, nàng tuổi còn nhỏ nên gì, nhưng rằng ngoài tìm hàng xóm hỗ trợ.
Hàng xóm đều hôm qua gặp Tôn thị, hỏi ca ca Trần Bảo Nhi .
Trần Bảo Nhi , cũng may Trần Bảo Nhi ăn nhờ một bữa cơm ở nhà hàng xóm, đến buổi tối thì Trần Hổ Trần Tài về nhà.
Trần Hổ Trần Tài rằng thấy Tôn thị nhưng cũng quan tâm lắm, vấn đề bây giờ là sắp xếp cho Trần Bảo Nhi, hai bọn họ nổi lên chút tranh chấp.
Kinh thành phồn hoa cho cả hai mờ mắt, cả ngày đều ngoài sống phóng túng, nguyện ý ở trong nhà trông đứa nhỏ.
Vì thế hai hợp để cho nhà bên mấy trăm lượng, để cho bọn họ giúp đỡ chăm sóc Trần Bảo Nhi vài ngày, bọn họ nghĩ chắc là Tôn thị ngoài đó .
Làm nghĩ đến, Tôn thị sớm Tống Ngưng Quân g.i.ế.c c.h.ế.t .
. . . . . . . . . . . .
Xu Xu đương nhiên hiểu Tống Ngưng Quân khác với đời , nàng âm độc thâm hiểm hơn, ngay cả huyết mạch tương thông cũng chút do dự mà tay sát hại.
Nàng cũng bắt đầu bận rộn công việc, kết cấu nhân thể kinh mạch nàng học xong hết, Phục thần y bắt đầu dạy nàng châm cứu, châm cứu là vấn đề y thuật vô cùng quan trọng, nhiều bệnh thậm chí chỉ cần châm cứu và một vài phương thuốc là thể chữa trị .
Thêm chuyện Nhị ca cũng Hàn Lâm Viện, mỗi ngày đều sớm tối về.
Trong nhà cũng chuyện gì khác, chỉ là chuyện Đại ca bên đại phòng rời phủ tới biên quan lão gia tử và lão phu nhân đều .
Lão phu nhân Thịnh thị cũng một hồi, dù cũng là đích trưởng tôn, từ nhỏ luôn yêu thương chăm sóc.
Trên thực tế lão phu nhân lão gia tử cũng yêu thương Tống Ngưng Quân, nhưng mặt trưởng tôn thì bọn họ xem trọng.