Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-01-05 13:46:44
Lượt xem: 37

“Không có ạ.” Xu Xu lắc đầu, không hiểu rõ ý của lão gia tử lắm, “Chưa từng luyện qua ạ, chỉ là lúc trước thể nhược nên có tập đứng tấn theo tổ phụ trong nhà ạ, vẫn chưa học những cái khác ạ.”

Chu Tử Ông cảm thấy Xu Xu phản ứng nhanh hơn nhiều so với người thường, thật sự như vậy thì rất có khiếu luyện công, luyện một chút công phu lấy nhu thắng cương thì rất tốt.

Ông định cơm nước xong sẽ xem Xu Xu đứng tấn có ổn không, nếu có thể làm tốt thì sẽ dạy cho Xu Xu một bộ chưởng pháp trước đã.

Xu Xu uống một ngụm rượu hoa quế, quả nhiên trong veo, nàng uống hết một chén nhỏ.

Ăn cơm cùng lão gia tử rất là vui vẻ, không cần câu nệ, hai người uống rượu hoa quế rồi cùng trò chuyện về hoa cỏ trong vườn, nhàn nhã thanh tịnh.

Nhưng thật ra Xu Xu có cảm giác một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào nàng, nàng nhìn qua phía tường viện bên phải nhưng chỉ thấy bầu trời tối trống không, cũng không thấy gì khác.

Lão gia tử cũng nhìn qua, cúi đầu hừ một tiếng, nào có ai theo đuổi cô nương như vậy, mặt cũng không dám lộ.

Ăn xong cơm chiều, lão gia tử để Xu Xu xuống tấn cho ông nhìn thử xem, lão gia tử dùng một cái côn nhỏ khua khua quanh tay chân Xu Xu, nàng đứng tấn rất vững.

Vậy thì học bộ chưởng pháp kia của ông không thành vấn đề, lão gia tử liền hỏi Xu Xu có muốn học không, đương nhiên Xu Xu rất vui vẻ, có thể học được bộ chưởng pháp để phòng thân thì cũng tốt.

Lão gia tử luyện qua một lần cho Xu Xu nhìn.

Xu Xu nói: “Gia gia, chưởng pháp này nhìn có chút mềm mại.”

Chu Tử Ông cười nói: “Không gọi mềm mại, cái này gọi là lấy nhu thắng cương, nữ tử học vô cùng tốt, con cứ thử xem xem.”

Chu Tử Ông làm sao nghĩ đến, bộ chưởng pháp này có tổng cộng ba mươi mốt chiêu thức, ông ấy chỉ diễn trước một lần mà Xu Xu đã ghi nhớ toàn bộ, thậm chí còn dễ dàng tập lại cho ông xem.

Động tác gần như đúng toàn bộ, chỉ có hai chỗ cần sửa, bộ chưởng pháp này yêu cầu một thân thể mềm mại, Chu Tử Ông cũng không nghĩ rằng Xu Xu có thể thích ứng nhanh như thế.

Ông sửa lại mấy chiêu thức chưa đúng cho Xu Xu, rồi lại để cho Xu Xu luyện một lần, lần này đã đúng toàn bộ.

Chu Tử Ông cũng có chút kích động, ông ấy nghĩ nếu ông ấy còn trẻ thì cũng muốn thử thu nhận một nữ đồ đệ.

Xu Xu rất có thiên phú, không hề kém tiểu Liễm Chi năm đó ông nhặt được .

Đến lúc trời đã tối hẳn Xu Xu mới trở về phủ quốc công, lúc gần đi lão gia tử còn nói nàng thường xuyên tới viện của ông chơi, Xu Xu cũng đáp ‘vâng’.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-176.html.]

. . . . . . . . . . . .

Xu Xu đã luyện bộ chưởng pháp mà Chu lão gia tử dạy được bốn năm ngày.

Bộ chưởng pháp này Xu Xu luyện mỗi ngày, tổ phụ cũng thấy nàng luyện qua, biết được bộ chưởng pháp này rất tốt nên đã nói sau này nàng không cần luyện đứng tấn nữa, có thể bắt đầu chuyên tâm luyện bộ chưởng pháp này.

Còn nói: “Cũng không cần phải mỗi ngày đều tới viện của tổ phụ luyện, con luyện ngay trong viện của con cũng được, tổ phụ tin tưởng Xu Xu sẽ tự giác.”

Cũng đúng thôi, Xu Xu đã ở viện của ông luyện đứng tấn được nửa năm rồi.

Không quan tâm mưa to gió lớn, chưa từng bỏ lỡ một lần nào.

Cho nên Tống Xương Đức cũng rất yên tâm về đứa cháu gái này.

Vậy là hàng ngày Xu Xu không qua viện của tổ phụ tổ mẫu để luyện nữa, nhưng mỗi ngày vẫn tới để thỉnh an, rồi mới quay về Thấm Hoa viện luyện hai bộ chưởng pháp.

Luyện xong hai bộ chưởng pháp cũng mất nửa canh giờ, Xu Xu còn hơn phân nửa canh giờ nữa, đương nhiên là nàng sẽ tới thư phòng nghiên cứu dược.

Mấy ngày nữa Tống Ngọc Cẩn sẽ tiến cung diện thánh, tham gia thi đình.

Cũng không phải chưa từng gặp Thánh Thượng, nhưng tóm lại vẫn khẩn trương, đã nhiều ngày Tống Ngọc Cẩn theo lão sư học văn, cũng được ông ấy chỉ điểm một chút về mấy thứ mà thánh thượng yêu thích.

Kỳ thật mấy người đứng đầu đều có thể đi thi đình rồi được khâm điểm làm tiến sĩ, chủ yếu là để Thánh Thượng xem có yêu thích không, có khi chỉ cần một diện mạo đoan chính cũng có thể thêm phân hạng.

Người nhà Tống gia vẫn luôn hòa thuận, chỉ có Tống Ngưng Quân mấy ngày nay đều ở Quan Bình viện, nàng ta cũng không muốn ra ngoài, lúc này ngồi ở sau song cửa sổ ngẩn người nhìn cây lá bên ngoài.

Không bao lâu sau, Xuân Đào tiến vào nhỏ giọng nói: “Cô nương, Tôn thị tìm tới đây.”

Tống Ngưng Quân quay đầu lại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Bà ta lại tới đây làm gì!”

Xuân Đào khó xử, “Nô tỳ cũng không biết, còn đang đứng ở cửa bên phải, người gác cổng cũng không đuổi bà ta đi, sợ bà ta lại làm ầm ĩ, cô nương e là phải đi ra nhìn xem có chuyện gì.”

Tống Ngưng Quân không có cách nào khác, nàng ta biết tính tình của Tôn thị, hiện tại không gặp bà ta thì bà ta sẽ nháo cho mọi người đều biết, đến lúc đó người mất mặt lại là bản thân.

Tống Ngưng Quân thay xiêm y, đi tới cửa bên phải, thấy Tôn thị đứng ở cửa vẻ mặt hèn mọn nhìn xung quanh và người gác cổng.

Thấy nàng ta tới đây, Tôn thị nở nụ cười trên khuôn mặt đầy nếp nhăn, người gác cổng cũng thương hại nhìn nàng ta một cái.

Loading...